“倏忽天书尔西上”这段文字出自哪里?

上一句:□壶石髓餐未终

“倏忽天书尔西上”出自明代诗人谢肃的诗句: 《会稽云壑图歌》

下一句:青龙云气护天都

"倏忽天书尔西上" 诗句出自明代诗人谢肃《会稽云壑图歌》

会稽山何峻极雄镇扬州从古㫺
句连盘带三百五十里千岩万壑云气霞光变朝夕
太常博士河东生岩壑佳处栖云萝
朝回也复怀旧隐真人为画才士歌
歌辞清畅画奇绝咫尺山川论大越
越中茅宇日苍凉想见慈闱双鬓雪
向来耕读良勤苦乘兴登临还访古
石边磨镜候轩辕穴底探书待神禹
忽经勾践所栖岩草木长风犹吼怒
报雠复国伯中原画策鸱夷亦雄武
秦君奚为渡浙来拍手笑之非仙才
正须平地生羽翰何必隔海求蓬莱
蓬莱却在重城里积翠峥嵘半天紫
右窥天目数拳石左倾沧浪一杯水
丹光万丈出金罍仙人魏公长不死
授以参同契中诀翳凤骑麟可飙起
河东生刀圭未入口飘然乘云至帝乡
㫺为小隐今大隐故山回首宁无情
还忆我与尔振策相随行
耶溪沿水去玉笥看云生
超金华兮度赤城转天姥兮攀四明
跨刘纲之一虎叱初平之群羊
开谪仙之石洞剥兴公之翠屏
飞扬宿留皆仙赏月榭风台极萧爽
□壶石髓餐未终倏忽天书尔西上
青龙云气护天都曲台议礼多鸿儒
黼黻皇猷在今日不应便返东山庐
伊余百年将半过胡蝶庄周梦俱破
满船载月镜湖游一榻披□□门卧
幸逢圣主跨六龙搜罗贤俊裨天工
尊主庇民付诸公我得侍母丘园中
母使会稽云壑空呜呼母使会乩云壑空

hùi jī yún hè tú gē
hùi jī shān,
hé jùn jí,
xióng zhèn yáng zhōu cóng gǔ 㫺。
jù lián pán dài sān bǎi wǔ shí lǐ,
qiān yán wàn hè yún qì xiá guāng biàn zhāo xī。
tài cháng bó shì hé dōng shēng,
yán hè jiā chù qī yún luó。
zhāo húi yě fù huái jìu yǐn,
zhēn rén wèi huà cái shì gē。
gē cí qīng chàng huà qí jué,
zhǐ chǐ shān chuān lùn dà yuè。
yuè zhōng máo yǔ rì cāng liáng,
xiǎng jiàn cí wéi shuāng bìn xuě。
xiàng lái gēng dú liáng qín kǔ,
chéng xīng dēng lín huán fǎng gǔ。
shí biān mó jìng hòu xuān yuán,
xué dǐ tàn shū dài shén yǔ。
hū jīng gōu jiàn suǒ qī yán,
cǎo mù cháng fēng yóu hǒu nù。
bào chóu fù guó bó zhōng yuán,
huà cè zhī yí yì xióng wǔ。
qín jūn xī wèi dù zhè lái,
pāi shǒu xiào zhī fēi xiān cái。
zhèng xū píng dì shēng yǔ hàn,
hé bì gé hǎi qíu péng lái。
péng lái què zài zhòng chéng lǐ,
jī cùi zhēng róng bàn tiān zǐ。
yòu kūi tiān mù shù quán shí,
zuǒ qīng cāng làng yī bēi shǔi。
dān guāng wàn zhàng chū jīn léi,
xiān rén wèi gōng cháng bù sǐ。
shòu yǐ cān tóng qì zhōng jué,
yì fèng qí lín kě biāo qǐ。
hé dōng shēng,
dāo gūi wèi rù kǒu,
piāo rán chéng yún zhì dì xiāng。
㫺 wèi xiǎo yǐn jīn dà yǐn,
gù shān húi shǒu níng wú qíng。
huán yì wǒ yǔ ěr,
zhèn cè xiāng súi xíng。
yé xī yán shǔi qù,
yù sì kàn yún shēng。
chāo jīn huá xī dù chì chéng,
zhuǎn tiān mǔ xī pān sì míng。
kuà líu gāng zhī yī hǔ,
chì chū píng zhī qún yáng。
kāi zhé xiān zhī shí dòng,
bō xīng gōng zhī cùi píng。
fēi yáng sù líu jiē xiān shǎng,
yuè xiè fēng tái jí xiāo shuǎng。
□ hú shí sǔi cān wèi zhōng,
shū hū tiān shū ěr xī shàng。
qīng lóng yún qì hù tiān dū,
qū tái yì lǐ duō hóng rú。
fǔ fú huáng yóu zài jīn rì,
bù yìng biàn fǎn dōng shān lú。
yī yú bǎi nián jiāng bàn guò,
hú dié zhuāng zhōu mèng jù pò。
mǎn chuán zài yuè jìng hú yóu,
yī tà pī □ □ mén wò。
xìng féng shèng zhǔ kuà lìu lóng,
sōu luō xián jùn bì tiān gōng。
zūn zhǔ bì mín fù zhū gōng,
wǒ dé shì mǔ qīu yuán zhōng。
mǔ shǐ hùi jī yún hè kōng,
wū hū mǔ shǐ hùi jī yún hè kōng。

谢肃

谢肃,字原功,浙江上虞人,生卒年不详。少与唐肃齐名,时称“会稽二肃”。 学问渊博,工于书法。元至正末,张士诚据吴,谢肃慨然入见献偃兵息民之策。明初,隐于乡里。洪武十九年(1386)举明经,授福建按察司佥事,后以事下狱死。

Processed in 0.092604 Second , 221 querys.