"桃叶江南弄" 诗句出自明代诗人杨慎《首夏送东城邵园饯彭子充给谏得送字》
《首夏送东城邵园饯彭子充给谏得送字》 拼音标注
shǒu xià sòng dōng chéng shào yuán jiàn péng zǐ chōng gěi jiàn dé sòng zì
chí chí dōng gǔi yí,
xí xí nán xūn dòng。
xuān shù yǔ mián mán,
qíng lán shōu dì dōng。
měi rén dú yáo zhuāng,
liáng chóu yuǎn xiāng sòng。
chéng yú chǎng xíng yán,
mò chén jìng fēi kòng。
jiàn tái gāo bái hǔ,
zǐ zé lín jīn fèng。
guà yī nv̌ luó xī,
zhǎn xí xiān xiá dòng。
xiāng yǐng sàn qīng yīn,
yún yè líu chūn wèng。
nì shǒu qiě yán húi,
lí jū tài kōng zǒng。
zhú zhī bā yú shēng,
táo yè jiāng nán nòng。
míng fā tīng chén zhōng,
yōu yōu gé jiāng mèng。
《首夏送东城邵园饯彭子充给谏得送字》 作者简介
杨慎(1488~1559)明代文学家,明代三大才子之首。字用修,号升庵,后因流放滇南,故自称博南山人、金马碧鸡老兵。杨廷和之子,汉族,四川新都(今成都市新都区)人,祖籍庐陵。正德六年状元,官翰林院修撰,豫修武宗实录。武宗微行出居庸关,上疏抗谏。世宗继位,任经筵讲官。嘉靖三年,因“大礼议”受廷杖,谪戍终老于云南永昌卫。终明一世记诵之博,著述之富,慎可推为第一。其诗虽不专主盛唐,仍有拟右倾向。贬谪以后,特多感愤。又能文、词及散曲,论古考证之作范围颇广。著作达百余种。后人辑为《升庵集》。