“人参供土贡”这段文字出自哪里?

上一句:由来众药区

“人参供土贡”出自明代诗人谢肃的诗句: 《太书山五十韵》

下一句:国老应时需

"人参供土贡" 诗句出自明代诗人谢肃《太书山五十韵》

宇宙寻陈迹山川考夏书
遂浮天堑筏来驾太书车
脩坂云端走连峰石上驱
岧峣赴脩武绵亘达幽都
既接常山峻仍临碣石孤
大河三面带沧海一浮盂
大井关雄壮羊肠路郁纡
八陉天设险九塞地呈图
河翔元为脊星躔恰应枢
阴阳钟秀异土壤剧膏腴
五谷资民食群材副国储
萧森罗杞梓卓落挺杉槠
桧柏参天直槐榆向日敷
隰原纷黍稷畎亩杂粳稌
牟麦先秋刈蔓菁冒雨锄
翠丛分韭薤碧蔓引瓜壶
岂但群蔬囿由来众药区
人参供土贡国老应时需
苓产松根美脂生石里濡
眚应蕤核疗嗽必款冬除
参错梅桃树峥嵘橡栗株
霜梨包水碧露枣濯珊瑚
百谷喧啾鸟重渊拨刺鱼
磨牙冲猰㺄过迹看於菟
木客频来往清猿或啸呼
阳坡奔鹿豕丛薄隐熊貙
动植皆云遂跻攀敢惮劬
哦诗泣山鬼岸帻似仙儒
流水鸣焦尾晴虹拂湛卢
蒲萄微醉了杞菊饱餐诸
芊茂眠欹藉泉香渴屡郑
白云生绝壁古雪积深渠
环坞疑城郭回崖失道涂
炕烟多燠寝陶穴尽安居
生齿何其众淳风慎莫渝
观游吾岂倦书迈仆将痡
谩尔穷朝夕悠然念古初
怀襄存禹绩左右奠尧墟
周猎登千骑秦徭塞万夫
萧王踰射犬汉祖距飞狐
魏武摧轮恐文皇扼窦谟
陉兵楚王信晋甲李司徒
出垒曾戡史临坻更斩馀
飞扬皆自此形胜定何如
圣主家天下苍生率海隅
兹山镇中域为国壮方舆
偶踏烟霞表聊将意气舒
挥毫余解赋好事孰言迂
始怪夸蛾负终寻李愿庐
乌巾白羽扇放鹤向天衢

tài shū shān wǔ shí yùn
yǔ zhòu xún chén jī,
shān chuān kǎo xià shū。
sùi fú tiān qiàn fá,
lái jià tài shū chē。
xīu bǎn yún duān zǒu,
lián fēng shí shàng qū。
tiáo yáo fù xīu wǔ,
mián gèn dá yōu dū。
jì jiē cháng shān jùn,
réng lín jié shí gū。
dà hé sān miàn dài,
cāng hǎi yī fú yú。
dà jǐng guān xióng zhuàng,
yáng cháng lù yù yū。
bā xíng tiān shè xiǎn,
jǐu sāi dì chéng tú。
hé xiáng yuán wèi jí,
xīng chán qià yìng shū。
yīn yáng zhōng xìu yì,
tǔ rǎng jù gāo yú。
wǔ gǔ zī mín shí,
qún cái fù guó chǔ。
xiāo sēn luō qǐ zǐ,
zhuō luò tǐng shān zhū。
kuài bǎi cān tiān zhí,
huái yú xiàng rì fū。
xí yuán fēn shǔ jì,
quǎn mǔ zá gēng tú。
móu mài xiān qīu yì,
màn jīng mào yǔ chú。
cùi cóng fēn jǐu xiè,
bì màn yǐn guā hú。
qǐ dàn qún shū yòu,
yóu lái zhòng yào qū。
rén cān gōng tǔ gòng,
guó lǎo yìng shí xū。
líng chǎn sōng gēn měi,
zhī shēng shí lǐ rú。
shěng yìng rúi hé liáo,
sòu bì kuǎn dōng chú。
cān cuò méi táo shù,
zhēng róng xiàng lì zhū。
shuāng lí bāo shǔi bì,
lù zǎo zhuó shān hú。
bǎi gǔ xuān jīu niǎo,
zhòng yuān bō cì yú。
mó yá chōng yà yǔ,
guò jī kàn yú tù。
mù kè pín lái wǎng,
qīng yuán huò xiào hū。
yáng pō bēn lù shǐ,
cóng bó yǐn xióng chū。
dòng zhí jiē yún sùi,
jī pān gǎn dàn qú。
é shī qì shān gǔi,
àn zé sì xiān rú。
líu shǔi míng jiāo wěi,
qíng hóng fú zhàn lú。
pú táo wēi zùi le,
qǐ jú bǎo cān zhū。
qiān mào mián yī jiè,
quán xiāng kě lv̌ zhèng。
bái yún shēng jué bì,
gǔ xuě jī shēn qú。
huán wù yí chéng guō,
húi yá shī dào tú。
kàng yān duō yù qǐn,
táo xué jǐn ān jū。
shēng chǐ hé qí zhòng,
chún fēng shèn mò yú。
guān yóu wú qǐ juàn,
shū mài pū jiāng pū。
mán ěr qióng zhāo xī,
yōu rán niàn gǔ chū。
huái xiāng cún yǔ jī,
zuǒ yòu diàn yáo xū。
zhōu liè dēng qiān qí,
qín yáo sāi wàn fū。
xiāo wáng yú shè quǎn,
hàn zǔ jù fēi hú。
wèi wǔ cūi lún kǒng,
wén huáng è dòu mó。
xíng bīng chǔ wáng xìn,
jìn jiǎ lǐ sī tú。
chū lěi céng kān shǐ,
lín chí gèng zhǎn yú。
fēi yáng jiē zì cǐ,
xíng shèng dìng hé rú。
shèng zhǔ jiā tiān xià,
cāng shēng lv̀ hǎi yú。
zī shān zhèn zhōng yù,
wèi guó zhuàng fāng yú。
ǒu tà yān xiá biǎo,
liáo jiāng yì qì shū。
hūi háo yú jiě fù,
hǎo shì shú yán yū。
shǐ guài kuā é fù,
zhōng xún lǐ yuàn lú。
wū jīn bái yǔ shàn,
fàng hè xiàng tiān qú。

谢肃

谢肃,字原功,浙江上虞人,生卒年不详。少与唐肃齐名,时称“会稽二肃”。 学问渊博,工于书法。元至正末,张士诚据吴,谢肃慨然入见献偃兵息民之策。明初,隐于乡里。洪武十九年(1386)举明经,授福建按察司佥事,后以事下狱死。

Processed in 0.796082 Second , 221 querys.