"我家松源妙人物" 诗句出自宋代诗人项安世《都下次韵酬松阳叶叔文》
君不见昆冈烈焰燔苍穹,中有一气亘天如白虹。
又不见徂徕之山十丈雪,但见磊块硉兀错立于其中。
从来人事看晚岁,不与儿童争此世。
五金流处要璠玙,万木枯时待松桂。
我家松源妙人物,水怪山奇古仙窟。
山含水气生万嘉,水抱山形成百折。
卯山先生山水郎,呼吸水怪含山光。
栽梅不入积李候,植蕙自爱深林芳。
笔端风月三千首,血指前头甘袖手。
腹中文字五千卷,白眼旁边不开口。
流泉百尺松风凉,玉琴一曲自琅琅。
三间茅屋夜有光,直入斗牛何煌煌。
万钟嵯峨剑头米,九州几何太仓秕。
得钱嫁女吾事了,归向空山教儿子。
此时方帽一先生,野老相过无姓名。
草间泥饮同一醉,醉里小诗还自成。
竹杖山边行翠围,松舟水上眠风漪。
山行水宿似有道,或者疑是唐天师。
古来艺达非道许,道在回愚与参鲁。
战于蛮触焉得刚,落尽皮毛吾甚武。
复雷有象地中藏,丰屋无人天际翔。
舍梧养樲师也贱,有芸无揠农之良。
徐行周视故无遗,大道不劳私智窥。
堂堂夏屋忍空旷,扰扰利场同絷维。
我生有志今十龄,黎黄求友昼夜鸣。
迩来渐觉前路阔,旋叫魂魄还精营。
羡君金玉好弟昆,况有百年闾里恩。
浮名于世已无欲,此事向我当深论。
九重城里得斯人,一笑洗尽衣中尘。
路傍看者谁解此,请君持问无名君。
《都下次韵酬松阳叶叔文》 拼音标注
dū xià cì yùn chóu sōng yáng yè shū wén
jūn bù jiàn kūn gāng liè yàn fán cāng qióng,
zhōng yǒu yī qì gèn tiān rú bái hóng。
yòu bù jiàn cú lái zhī shān shí zhàng xuě,
dàn jiàn lěi kuài lù wù cuò lì yú qí zhōng。
cóng lái rén shì kàn wǎn sùi,
bù yǔ ér tóng zhēng cǐ shì。
wǔ jīn líu chù yào fán yú,
wàn mù kū shí dài sōng gùi。
wǒ jiā sōng yuán miào rén wù,
shǔi guài shān qí gǔ xiān kū。
shān hán shǔi qì shēng wàn jiā,
shǔi bào shān xíng chéng bǎi zhé。
mǎo shān xiān shēng shān shǔi láng,
hū xī shǔi guài hán shān guāng。
zāi méi bù rù jī lǐ hòu,
zhí hùi zì ài shēn lín fāng。
bǐ duān fēng yuè sān qiān shǒu,
xiě zhǐ qián tóu gān xìu shǒu。
fù zhōng wén zì wǔ qiān juàn,
bái yǎn páng biān bù kāi kǒu。
líu quán bǎi chǐ sōng fēng liáng,
yù qín yī qū zì láng láng。
sān jiān máo wū yè yǒu guāng,
zhí rù dǒu níu hé huáng huáng。
wàn zhōng cuó é jiàn tóu mǐ,
jǐu zhōu jī hé tài cāng bǐ。
dé qián jià nv̌ wú shì le,
gūi xiàng kōng shān jiào ér zǐ。
cǐ shí fāng mào yī xiān shēng,
yě lǎo xiāng guò wú xìng míng。
cǎo jiān ní yǐn tóng yī zùi,
zùi lǐ xiǎo shī huán zì chéng。
zhú zhàng shān biān xíng cùi wéi,
sōng zhōu shǔi shàng mián fēng yī。
shān xíng shǔi sù sì yǒu dào,
huò zhě yí shì táng tiān shī。
gǔ lái yì dá fēi dào xǔ,
dào zài húi yú yǔ cān lǔ。
zhàn yú mán hóng yān dé gāng,
luò jǐn pí máo wú shén wǔ。
fù léi yǒu xiàng dì zhōng cáng,
fēng wū wú rén tiān jì xiáng。
shè wú yǎng èr shī yě jiàn,
yǒu yún wú yà nóng zhī liáng。
xú xíng zhōu shì gù wú yí,
dà dào bù láo sī zhì kūi。
táng táng xià wū rěn kōng kuàng,
rǎo rǎo lì cháng tóng zhí wéi。
wǒ shēng yǒu zhì jīn shí líng,
lí huáng qíu yǒu zhòu yè míng。
ěr lái jiàn jué qián lù kuò,
xuán jiào hún pò huán jīng yíng。
xiàn jūn jīn yù hǎo dì kūn,
kuàng yǒu bǎi nián lv́ lǐ ēn。
fú míng yú shì yǐ wú yù,
cǐ shì xiàng wǒ dāng shēn lùn。
jǐu zhòng chéng lǐ dé sī rén,
yī xiào xǐ jǐn yī zhōng chén。
lù bàng kàn zhě shúi jiě cǐ,
qǐng jūn chí wèn wú míng jūn。
《都下次韵酬松阳叶叔文》 作者简介
项安世(1129--1208),孝宗淳熙二年(1175年)进士,光宗绍熙四年(1193年)任秘书省(管理皇家典籍)正字,隔年为校书郎兼实录院检讨官。宁宗庆元元年出通判池州,开禧二年(1206年)起知鄂州,迁户部员外郎、湖广总领。及后以太府卿终其官职。庆元年间因谪居江陵,足不出户,专事研究,于《左传》、《周易》诸经皆有见解,项安世自谓其学得自程颐《易传》,纪晓岚评价:“安世之经学深矣,何可轻诋也。”嘉定元年(1208年)卒。有《周易玩辞》十六卷、《项氏家说》、《平庵悔稿》等。其生平可见于《馆阁续录》、《宋史》。