“但闻绝顶呼”这段文字出自哪里?

上一句:下者所欲登

“但闻绝顶呼”出自清代诗人吴锡麒的诗句: 《自马圈子至常山峪》

下一句:进退难预谋

zì mǎ quān zǐ zhì cháng shān yù
dì xiǎn bù kě yuè,
kè qíng qiǎo rán gū。
shěn fù cǐ luó ké,
zhǎn zhuǎn xiāng yíng yū。
liǎng yán shù zhī jiǒng,
yīn yōu cǎn sù fū。
yí jīng tài gǔ lái,
hán qì shàng wèi sū。
cháng fēng shí xié pò,
bái rì wū wěi bū。
zú shè yuán tuó jià,
xīn hài shén gǔi qū。
xià zhě suǒ yù dēng,
dàn wén jué dǐng hū。
jìn tùi nán yù móu,
dé shàng zhēng xū yú。
lóu tái xiàn piǎo miǎo,
xīng dǒu mén xū wú。
ān mǎ qiě jiāng xī,
qián tú zhàng chēng fú。
pū fū wěn gèng kě,
jí bì cūn jǐu gū。

吴锡麒

  吴锡麒(1746~1818)清代文学家。字圣征,号谷人。钱塘(今浙江杭州)人。 乾隆四十年(1775)进士。曾为翰林院庶吉士,授编修。后两度充会试同考官,擢右赞善,入直上书房,转侍讲侍读,升国子监祭酒。他生性耿直,不趋权贵,但名著公卿间。在上书房时,与皇曾孙相处甚洽,成为莫逆之交,凡得一帖一画,必一起题跋,深受礼遇。后以亲老乞养归里。主讲扬州安定乐仪书院安定、爰山、云间等书院至终,时时注意提拔有才之士。

Processed in 0.082501 Second , 207 querys.