"谁人可继芳尘" 诗句出自宋代诗人李清照《庆清朝·禁幄低张》
《庆清朝·禁幄低张》 拼音标注
qìng qīng zhāo · jìn wò dī zhāng
jìn wò dī zhāng,
tóng lán qiǎo hù,
jìu zhōng dú zhān cán chūn。
róng huá dàn zhù,
chuò yuē jù jiàn tiān zhēn。
dài dé qún huā guò hòu,
yī fān fēng lù xiǎo zhuāng xīn。
yāo rǎo yàn tài,
dù fēng xiào yuè,
cháng tì dōng jūn。
dōng chéng biān,
nán mò shàng,
zhèng rì hōng chí guǎn,
jìng zǒu xiāng lún。
qǐ yán sàn rì,
shúi rén kě jì fāng chén。
gèng hǎo míng guāng gōng diàn,
jī zhī xiān jìn rì biān yún。
jīn zūn dǎo,
pàn le jǐn zhú,
bù guǎn huáng hūn。
《庆清朝·禁幄低张》 作者简介
李清照(1084年3月13日~1155年5月12日)号易安居士,汉族,山东省济南章丘人。宋代(南北宋之交)女词人,婉约词派代表,有“千古第一才女”之称。所作词,前期多写其悠闲生活,后期多悲叹身世,情调感伤。形式上善用白描手法,自辟途径,语言清丽。论词强调协律,崇尚典雅,提出词“别是一家”之说,反对以作诗文之法作词。能诗,留存不多,部分篇章感时咏史,情辞慷慨,与其词风不同。有《易安居士文集》《易安词》,已散佚。后人有《漱玉词》辑本。今有《李清照集校注》。