"矍铄青山霜镫马" 诗句出自清代诗人吴伟业《 满江红 题画寿总宪龚芝麓 寿金岂凡相国七十》
mǎn jiāng hóng tí huà shòu zǒng xiàn gōng zhī lù shòu jīn qǐ fán xiāng guó qī shí
luò shè qí yīng,
gāo hùi chù 、 mén qián shuāng jǐ。
fēng jǐng hǎo 、 shā dī qián lǐu,
jǐn táng qín sè。
běi sǒu nán wēng xū jiàn zài,
dōng fēng xī shàn hé shí bì。
xiàn cāng shēng 、 jì le gǔn yī gūi,
shén xiān kè。
fǎ yùn měi,
diāo xīn zhì。
dēng huǒ zhào,
shēng gē xí。
zhèng zhū lóu xuě mǎn,
zǎo méi xiāo xī。
jué shuò qīng shān shuāng dēng mǎ,
huān yú hóng fěn chūn ní jī。
yuàn bǎi nián 、 fù lǎo jìn xiá shāng,
shēng píng rì。
吴伟业(1609~1672)字骏公,号梅村,别署鹿樵生、灌隐主人、大云道人,世居江苏昆山,祖父始迁江苏太仓,汉族,江苏太仓人,崇祯进士。明末清初著名诗人,与钱谦益、龚鼎孳并称“江左三大家”,又为娄东诗派开创者。长于七言歌行,初学“长庆体”,后自成新吟,后人称之为“梅村体”。