"奇效他莫并" 诗句出自元代诗人吴师道《目疾谢柳道传张子长惠药》
处世五十年,寡嗜仍少病。
天与两目光,少少素清净。
前年翳生左,赤脉欻交横。
审因察其源,五色非所竞。
学书信夙习,耽读亦本性。
虽于二事切,未必致兹證。
从来不解饮,杯勺强酬应。
积毒根胃肠,标表发昏瞢。
针刺争杂施,流血和泪迸。
丹砂与空青,数市窘赀罄。
栀檗动盈筐,日啖不论命。
重氛幸全扫,馀眚时一盛。
荏苒三载间,视眺犹未莹。
偏盲亦何害,忌者遂相庆。
惟兹二三友,为我忧怲怲。
许君屡贻书,力劝宜习静。
损读复省思,默坐但微瞑。
心肾上下居,火实以水胜。
炎炎降不怒,行之久自定。
殷勤柳与张,有便常致讯。
为言医法难,俗师慎毋听。
一朝得奇药,千里转持赠。
缄封谨视护,述语颇详竟。
开罂异香发,著箸金膏凝。
试之累旬日,奇效他莫并。
感之欲次骨,报尔无照乘。
我生未见道,绝尘悦犹瞠。
眊焉惭训言,亦岂中未正。
扶持谢诸公,磨刮完两镜。
渐惊容衰老,谬忝小邑令。
乡山杳在望,归船行可榜。
把卷欣复适,看云远相映。
挥弦送孤鸿,飘然动高兴。
从令没暮齿,不复忧伥伥。
永怀何能忘,临风寄孤咏。
《目疾谢柳道传张子长惠药》 拼音标注
mù jí xiè lǐu dào chuán zhāng zǐ cháng hùi yào
chù shì wǔ shí nián,
guǎ shì réng shǎo bìng。
tiān yǔ liǎng mù guāng,
shǎo shǎo sù qīng jìng。
qián nián yì shēng zuǒ,
chì mài xū jiāo héng。
shěn yīn chá qí yuán,
wǔ sè fēi suǒ jìng。
xué shū xìn sù xí,
dān dú yì běn xìng。
sūi yú èr shì qiē,
wèi bì zhì zī zhèng。
cóng lái bù jiě yǐn,
bēi sháo qiáng chóu yìng。
jī dú gēn wèi cháng,
biāo biǎo fā hūn méng。
zhēn cì zhēng zá shī,
líu xiě hé lèi bèng。
dān shā yǔ kōng qīng,
shù shì jiǒng zī qìng。
zhī bò dòng yíng kuāng,
rì dàn bù lùn mìng。
zhòng fēn xìng quán sǎo,
yú shěng shí yī shèng。
rěn rǎn sān zài jiān,
shì tiào yóu wèi yíng。
piān máng yì hé hài,
jì zhě sùi xiāng qìng。
wéi zī èr sān yǒu,
wèi wǒ yōu bǐng bǐng。
xǔ jūn lv̌ yí shū,
lì quàn yí xí jìng。
sǔn dú fù shěng sī,
mò zuò dàn wēi míng。
xīn shèn shàng xià jū,
huǒ shí yǐ shǔi shèng。
yán yán jiàng bù nù,
xíng zhī jǐu zì dìng。
yīn qín lǐu yǔ zhāng,
yǒu biàn cháng zhì xùn。
wèi yán yì fǎ nán,
sú shī shèn wú tīng。
yī zhāo dé qí yào,
qiān lǐ zhuǎn chí zèng。
jiān fēng jǐn shì hù,
shù yǔ pǒ xiáng jìng。
kāi yīng yì xiāng fā,
zhù zhù jīn gāo níng。
shì zhī lèi xún rì,
qí xiào tā mò bìng。
gǎn zhī yù cì gǔ,
bào ěr wú zhào chéng。
wǒ shēng wèi jiàn dào,
jué chén yuè yóu chēng。
mào yān cán xùn yán,
yì qǐ zhōng wèi zhèng。
fú chí xiè zhū gōng,
mó guā wán liǎng jìng。
jiàn liáng róng shuāi lǎo,
mìu tiǎn xiǎo yì lìng。
xiāng shān yǎo zài wàng,
gūi chuán xíng kě bǎng。
bǎ juàn xīn fù shì,
kàn yún yuǎn xiāng yìng。
hūi xián sòng gū hóng,
piāo rán dòng gāo xīng。
cóng lìng méi mù chǐ,
bù fù yōu chāng chāng。
yǒng huái hé néng wàng,
lín fēng jì gū yǒng。
《目疾谢柳道传张子长惠药》 作者简介
吴师道(1283—1344),字正传,婺州兰溪县城隆礼坊人。生于元世祖至元二十年,卒年惠宗至正四年,年六十二岁。聪敏善记诵,诗文清丽。19岁诵宋儒真德秀遗书,乃致力理学研究,竭力排斥其他学说。元至治元年(1321)登进士第。授高邮县丞,主持兴筑漕渠以通运。因为官清正,被荐任国子助教,延祐间,为国子博士,六馆诸生皆以为得师。后再迁奉议大夫。以礼部郎中致仕,终于家。生平以道学自任,晚年益精于学,剖析精严。