"鸢兮何怒鸟何饥" 诗句出自明代诗人伍瑞隆《掩骼诗赠何存丹》
阴风吹山暗山谷,山鬼啾唧深夜哭。
秋深草死天色昏,鬼火阴阴墓前竹。
何须更遣说沙场,漠漠黄云入渺茫。
山中岁月总长夜,春雨秋云空自伤。
孤魂欲散散不得,此身谁遣在山侧。
有家无家不可知,久矣荒凉少人迹。
鸢兮何怒鸟何饥,朽者啄骨尸啄肌。
纵有亲知常掩泪,重来枯骨岂相思。
况逢山暝日将暮,人归又作牛羊路。
白沙黄土蹂成尘,践踏那知下泉苦。
不因慧剑有何君,墓也为田柏为薪。
周官悬器徒遗简,汉王归轊亦从军。
化作兔丝不堪结,化作啼鹃终是血。
渺漠游魂入梦难,谁哉更守莲花舌。
故知怀中策有主,有人无雨亦避雨。
佐尧历晋功何多,君家比干旧如此。
养雀归环会四枚,铸印成龟亦三顾。
况尔万物人独灵,泽及枯骨岂小补。
所嗟千古暗魂销,白杨风雨但萧萧。
汨罗江底三闾骨,不见招魂与大招。
《掩骼诗赠何存丹》 拼音标注
yǎn gé shī zèng hé cún dān
yīn fēng chūi shān àn shān gǔ,
shān gǔi jīu jī shēn yè kū。
qīu shēn cǎo sǐ tiān sè hūn,
gǔi huǒ yīn yīn mù qián zhú。
hé xū gèng qiǎn shuō shā cháng,
mò mò huáng yún rù miǎo máng。
shān zhōng sùi yuè zǒng cháng yè,
chūn yǔ qīu yún kōng zì shāng。
gū hún yù sàn sàn bù dé,
cǐ shēn shúi qiǎn zài shān cè。
yǒu jiā wú jiā bù kě zhī,
jǐu yǐ huāng liáng shǎo rén jī。
yuān xī hé nù niǎo hé jī,
xǐu zhě zhuó gǔ shī zhuó jī。
zòng yǒu qīn zhī cháng yǎn lèi,
zhòng lái kū gǔ qǐ xiāng sī。
kuàng féng shān míng rì jiāng mù,
rén gūi yòu zuò níu yáng lù。
bái shā huáng tǔ róu chéng chén,
jiàn tà nà zhī xià quán kǔ。
bù yīn hùi jiàn yǒu hé jūn,
mù yě wèi tián bǎi wèi xīn。
zhōu guān xuán qì tú yí jiǎn,
hàn wáng gūi wèi yì cóng jūn。
huà zuò tù sī bù kān jié,
huà zuò tí juān zhōng shì xiě。
miǎo mò yóu hún rù mèng nán,
shúi zāi gèng shǒu lián huā shé。
gù zhī huái zhōng cè yǒu zhǔ,
yǒu rén wú yǔ yì bì yǔ。
zuǒ yáo lì jìn gōng hé duō,
jūn jiā bǐ gān jìu rú cǐ。
yǎng què gūi huán hùi sì méi,
zhù yìn chéng gūi yì sān gù。
kuàng ěr wàn wù rén dú líng,
zé jí kū gǔ qǐ xiǎo bǔ。
suǒ jiē qiān gǔ àn hún xiāo,
bái yáng fēng yǔ dàn xiāo xiāo。
mì luō jiāng dǐ sān lv́ gǔ,
bù jiàn zhāo hún yǔ dà zhāo。