“内苑左貂群揖盗”这段文字出自哪里?

上一句:一夜都人已数惊

“内苑左貂群揖盗”出自清代诗人吴兆骞的诗句: 《白头宫女行》

下一句:团营飞骑半翻城

"内苑左貂群揖盗" 诗句出自清代诗人吴兆骞《白头宫女行》

长安女冠头似雪曳地黄紽悬百结
手执金经泪暗垂云是前朝旧宫妾
一朝充选入披香倭堕新梳内殿妆
低鬟自惜青虫小系臂愁看绛缕长
当年御极方清晏宫中屡启催花宴
云母屏开见舞人水晶帘卷低歌扇
歌舞年年乐事殊森沈宝幄挂流苏
北宫漫阅鱼龙戏东绢频临《蛱蝶图》
图史纷披间珠翠深宫镇日长无事
鹊顾书从女史传鸾雏钗向昭仪赐
昭仪明艳独承欢促坐金床倚笑看
灯簇九微长侍辇妆成七宝自凭兰
兰前罗绮纷成列阿监才人几分别
玉墀草细打球高珠箔花深吹管彻
景福宫前细柳垂琼轩不闭共追随
绣镫缠鬃娇试马绿绨隐几倦弹棋
春花秋月年华换掖庭寂寞肠堪断
素手翻书教小王红颜对食怜同伴
自从羽檄扰秦川遂使官家少晏眠
五夜刺闺频报警三春合殿罢开筵
几载天颜惨不乐中宵独坐占芒角
炮火新开内教场诏书屡下文渊阁
阁门封事日纷纷督府潼关复覆军
几部黄巾残豫楚千群青犊下宣云
宣云处处名城堕倒戈自启居庸锁
阙下交驰告急书殿前望断平安火
军锋倏忽逼神京一夜都人已数惊
内苑左貂群揖盗团营飞骑半翻城
城上弓刀争内向苍黄无复蓬莱仗
独御金鞭视九门空颁铁券封诸将
白马青袍卷地来君王长叹不平台
日诏内人从避寇手持爱子共衔哀
可怜十叶汉天子海竭山崩竟如此
复壁宁教伏后藏佩刀自刺清河死
珠伤玉碎满曾城宫车无那赤龙迎
犹有黄门曾殉主岂知紫闼竟屯兵
自怜白首深宫住欲问家山渺归路
潜脱霓裳出九重却寻月径依双树
一托香台已十秋每谈遗事自生愁
室中漫礼金仙席梦里还随玉辇游
惆怅生年遘阳九戒珠持遍甘衰朽
仙家龙种尚飘零贱妾蛾眉亦何有
我来故国几沾翰摩娑铜狄北风酸
昭阳旧侍悲通德长乐姬人识佩兰
从古存亡堪太息凄凉无处寻遗迹
《麦秀》偏伤过客情《柘枝》还下宫人泣

bái tóu gōng nv̌ xíng
cháng ān nv̌ guān tóu sì xuě,
yè dì huáng tuó xuán bǎi jié。
shǒu zhí jīn jīng lèi àn chúi,
yún shì qián zhāo jìu gōng qiè。
yī zhāo chōng xuǎn rù pī xiāng,
wēi duò xīn shū nèi diàn zhuāng。
dī huán zì xī qīng chóng xiǎo,
xì bì chóu kàn jiàng lv̌ cháng。
dāng nián yù jí fāng qīng yàn,
gōng zhōng lv̌ qǐ cūi huā yàn。
yún mǔ píng kāi jiàn wǔ rén,
shǔi jīng lián juàn dī gē shàn。
gē wǔ nián nián lè shì shū,
sēn shěn bǎo wò guà líu sū。
běi gōng màn yuè yú lóng xì,
dōng juàn pín lín 《 jiá dié tú 》。
tú shǐ fēn pī jiān zhū cùi,
shēn gōng zhèn rì cháng wú shì。
què gù shū cóng nv̌ shǐ chuán,
luán chú chāi xiàng zhāo yí sì。
zhāo yí míng yàn dú chéng huān,
cù zuò jīn chuáng yǐ xiào kàn。
dēng cù jǐu wēi cháng shì niǎn,
zhuāng chéng qī bǎo zì píng lán。
lán qián luō qǐ fēn chéng liè,
ā jiān cái rén jī fēn bié。
yù chí cǎo xì dǎ qíu gāo,
zhū bó huā shēn chūi guǎn chè。
jǐng fú gōng qián xì lǐu chúi,
qióng xuān bù bì gòng zhūi súi。
xìu dēng chán zōng jiāo shì mǎ,
lv̀ tí yǐn jī juàn dàn qí。
chūn huā qīu yuè nián huá huàn,
yè tíng jì mò cháng kān duàn。
sù shǒu fān shū jiào xiǎo wáng,
hóng yán dùi shí lián tóng bàn。
zì cóng yǔ xí rǎo qín chuān,
sùi shǐ guān jiā shǎo yàn mián。
wǔ yè cì gūi pín bào jǐng,
sān chūn hé diàn bà kāi yán。
jī zài tiān yán cǎn bù lè,
zhōng xiāo dú zuò zhān máng jiǎo。
pào huǒ xīn kāi nèi jiào cháng,
zhào shū lv̌ xià wén yuān gé。
gé mén fēng shì rì fēn fēn,
dū fǔ tóng guān fù fù jūn。
jī bù huáng jīn cán yù chǔ,
qiān qún qīng dú xià xuān yún。
xuān yún chù chù míng chéng duò,
dǎo gē zì qǐ jū yōng suǒ。
què xià jiāo chí gào jí shū,
diàn qián wàng duàn píng ān huǒ。
jūn fēng shū hū bī shén jīng,
yī yè dū rén yǐ shù liáng。
nèi yuàn zuǒ diāo qún yī dào,
tuán yíng fēi qí bàn fān chéng。
chéng shàng gōng dāo zhēng nèi xiàng,
cāng huáng wú fù péng lái zhàng。
dú yù jīn biān shì jǐu mén,
kōng bān tiě quàn fēng zhū jiāng。
bái mǎ qīng páo juàn dì lái,
jūn wáng cháng tàn bù píng tái。
rì zhào nèi rén cóng bì kòu,
shǒu chí ài zǐ gòng xián āi。
kě lián shí yè hàn tiān zǐ,
hǎi jié shān bēng jìng rú cǐ。
fù bì níng jiào fú hòu cáng,
pèi dāo zì cì qīng hé sǐ。
zhū shāng yù sùi mǎn céng chéng,
gōng chē wú nà chì lóng yíng。
yóu yǒu huáng mén céng xùn zhǔ,
qǐ zhī zǐ tà jìng tún bīng。
zì lián bái shǒu shēn gōng zhù,
yù wèn jiā shān miǎo gūi lù。
qián tuō ní cháng chū jǐu zhòng,
què xún yuè jìng yī shuāng shù。
yī tuō xiāng tái yǐ shí qīu,
měi tán yí shì zì shēng chóu。
shì zhōng màn lǐ jīn xiān xí,
mèng lǐ huán súi yù niǎn yóu。
chóu chàng shēng nián gòu yáng jǐu,
jiè zhū chí biàn gān shuāi xǐu。
xiān jiā lóng zhǒng shàng piāo líng,
jiàn qiè é méi yì hé yǒu。
wǒ lái gù guó jī zhān hàn,
mó suō tóng dí běi fēng suān。
zhāo yáng jìu shì bēi tōng dé,
cháng lè jī rén shì pèi lán。
cóng gǔ cún wáng kān tài xī,
qī liáng wú chù xún yí jī。
《 mài xìu 》 piān shāng guò kè qíng,
《 zhè zhī 》 huán xià gōng rén qì。

吴兆骞

(1631—1684)清江南吴江人,字汉槎。吴兆宽弟。少有才名,与华亭彭师度、宜兴陈维崧有“江左三凤凰”之号。顺治十四年科场案,无辜遭累,遣戍宁古塔,居二十三年。友人顾贞观求明珠子纳兰性德为之缓颊,旧日文友宋德宜、徐乾学集资纳赎,始得放归,又三年而卒。有《秋笳集》。

Processed in 0.288671 Second , 221 querys.