"此地繇来盛歌舞" 诗句出自清代诗人吴伟业《听女道士卞玉京弹琴歌》
鴐鹅逢天风,北向惊飞鸣。
飞鸣入夜急,侧听弹琴声。
借问弹者谁,云是当年卞玉京。
玉京与我南中遇,家近大功坊底路。
小院青楼大道边,对门却是中山住。
中山有女娇无双,清眸皓齿垂明珰。
曾因内宴直歌舞,坐中瞥见涂鸦黄。
问年十六尚未嫁,知音识曲弹清商。
归来女伴洗红妆,枉将绝技矜平康。
如此才足当侯王。
万事仓皇在南渡,大家几日能枝梧。
诏书忽下选蛾眉,细马轻车不知数。
中山好女光徘徊,一时粉黛无人顾。
艳色如为天下传,高门愁被旁人妒。
尽道当前黄屋尊,谁知转盼红颜误。
南内方看起桂宫,北兵早报临瓜步。
闻道君王走玉骢,犊车不用聘昭容。
幸迟身入陈宫里,却早名填代籍中。
依稀记得祁与阮,同时亦中三宫选。
可怜俱未识君王,军府抄名被驱遣。
漫咏临春琼树篇,玉颜零落委花钿。
当时错怨韩擒虎,张孔承恩已十年。
但教一日见天子,玉儿甘为东昏死。
羊车望幸阿谁知,青冢凄凉竟如此。
我向花间拂素琴,一弹三叹为伤心。
暗将别鹄离鸾引,写入悲风怨雨吟。
昨夜城头吹筚篥,教坊也被传呼急。
碧玉班中怕点留,乐营门外卢家泣。
私更装束出江边,恰遇丹阳下渚船。
剪就黄絁贪入道,携来绿绮诉婵娟。
此地繇来盛歌舞,子弟三班十番鼓。
月明弦索更无声,山塘寂寞遭兵苦。
十年同伴两三人,沙董朱颜尽黄土。
贵戚深闺陌上尘,吾辈漂零何足数。
坐客闻言起叹嗟,江山萧瑟隐悲笳。
莫将蔡女边头曲,落尽吴王苑里花。
《听女道士卞玉京弹琴歌》 拼音标注
tīng nv̌ dào shì biàn yù jīng dàn qín gē
jiā é féng tiān fēng,
běi xiàng liáng fēi míng。
fēi míng rù yè jí,
cè tīng dàn qín shēng。
jiè wèn dàn zhě shúi,
yún shì dāng nián biàn yù jīng。
yù jīng yǔ wǒ nán zhōng yù,
jiā jìn dà gōng fāng dǐ lù。
xiǎo yuàn qīng lóu dà dào biān,
dùi mén què shì zhōng shān zhù。
zhōng shān yǒu nv̌ jiāo wú shuāng,
qīng móu hào chǐ chúi míng dāng。
céng yīn nèi yàn zhí gē wǔ,
zuò zhōng piē jiàn tú yā huáng。
wèn nián shí lìu shàng wèi jià,
zhī yīn shì qū dàn qīng shāng。
gūi lái nv̌ bàn xǐ hóng zhuāng,
wǎng jiāng jué jì jīn píng kāng。
rú cǐ cái zú dāng hóu wáng。
wàn shì cāng huáng zài nán dù,
dà jiā jī rì néng zhī wú。
zhào shū hū xià xuǎn é méi,
xì mǎ qīng chē bù zhī shù。
zhōng shān hǎo nv̌ guāng pái huái,
yī shí fěn dài wú rén gù。
yàn sè rú wèi tiān xià chuán,
gāo mén chóu bèi páng rén dù。
jǐn dào dāng qián huáng wū zūn,
shúi zhī zhuǎn pàn hóng yán wù。
nán nèi fāng kàn qǐ gùi gōng,
běi bīng zǎo bào lín guā bù。
wén dào jūn wáng zǒu yù cōng,
dú chē bù yòng pìn zhāo róng。
xìng chí shēn rù chén gōng lǐ,
què zǎo míng tián dài jí zhōng。
yī xī jì dé qí yǔ ruǎn,
tóng shí yì zhōng sān gōng xuǎn。
kě lián jù wèi shì jūn wáng,
jūn fǔ chāo míng bèi qū qiǎn。
màn yǒng lín chūn qióng shù piān,
yù yán líng luò wěi huā diàn。
dāng shí cuò yuàn hán qín hǔ,
zhāng kǒng chéng ēn yǐ shí nián。
dàn jiào yī rì jiàn tiān zǐ,
yù ér gān wèi dōng hūn sǐ。
yáng chē wàng xìng ā shúi zhī,
qīng zhǒng qī liáng jìng rú cǐ。
wǒ xiàng huā jiān fú sù qín,
yī dàn sān tàn wèi shāng xīn。
àn jiāng bié hú lí luán yǐn,
xiě rù bēi fēng yuàn yǔ yín。
zuó yè chéng tóu chūi bì lì,
jiào fāng yě bèi chuán hū jí。
bì yù bān zhōng pà diǎn líu,
lè yíng mén wài lú jiā qì。
sī gèng zhuāng shù chū jiāng biān,
qià yù dān yáng xià zhǔ chuán。
jiǎn jìu huáng shī tān rù dào,
xié lái lv̀ qǐ sù chán juān。
cǐ dì yáo lái shèng gē wǔ,
zǐ dì sān bān shí fān gǔ。
yuè míng xián suǒ gèng wú shēng,
shān táng jì mò zāo bīng kǔ。
shí nián tóng bàn liǎng sān rén,
shā dǒng zhū yán jǐn huáng tǔ。
gùi qī shēn gūi mò shàng chén,
wú bèi piāo líng hé zú shù。
zuò kè wén yán qǐ tàn jiē,
jiāng shān xiāo sè yǐn bēi jiā。
mò jiāng cài nv̌ biān tóu qū,
luò jǐn wú wáng yuàn lǐ huā。
《听女道士卞玉京弹琴歌》 作者简介
吴伟业(1609~1672)字骏公,号梅村,别署鹿樵生、灌隐主人、大云道人,世居江苏昆山,祖父始迁江苏太仓,汉族,江苏太仓人,崇祯进士。明末清初著名诗人,与钱谦益、龚鼎孳并称“江左三大家”,又为娄东诗派开创者。长于七言歌行,初学“长庆体”,后自成新吟,后人称之为“梅村体”。