"新香秀粒" 诗句出自宋代诗人吴文英《水龙吟·赋张斗墅家古松五粒》
《水龙吟·赋张斗墅家古松五粒》 拼音标注
shǔi lóng yín · fù zhāng dǒu shù jiā gǔ sōng wǔ lì
yǒu rén dú lì kōng shān,
cùi rán wèi jué shuāng yán lǎo。
xīn xiāng xìu lì,
nóng guāng lv̀ jìn,
qiān nián chūn xiǎo。
bù yǐng cān qí,
zhàng kōng yún gài,
chén chén qīu xiǎo。
sì cāng qíu wàn lǐ,
shēng chūi fèng nv̌,
cān fēi chéng 、 tiān fēng niǎo。
bān qiǎo。
shuāng jīn bù dào。
hàn yóu xiān 、 xiāng cóng zùi zǎo。
zhòu lín xì yǔ,
céng yīn cáng yuè,
zhū xián gǔ diào。
wèn xùn dōng qiáo,
gù rén nán líng,
yǐ tiān cháng xiào。
dài líng xiāo xiè le,
shān shēn sùi wǎn,
sù xīn cái biǎo 。
《水龙吟·赋张斗墅家古松五粒》 作者简介
吴文英(约1200~1260),字君特,号梦窗,晚年又号觉翁,四明(今浙江宁波)人。原出翁姓,后出嗣吴氏。与贾似道友善。有《梦窗词集》一部,存词三百四十余首,分四卷本与一卷本。其词作数量丰沃,风格雅致,多酬答、伤时与忆悼之作,号“词中李商隐”。而后世品评却甚有争论。