"青门客" 诗句出自清代诗人吴伟业《 满江红 题画寿总宪龚芝麓 过虎邱申文定公祠》
mǎn jiāng hóng tí huà shòu zǒng xiàn gōng zhī lù guò hǔ qīu shēn wén dìng gōng cí
xiāng guó cí táng,
kàn gǔ shù 、 cāng yá qiān chǐ。
tīng duàn jiàn 、 lù lú shēng jǐn,
lán gān chūi dí。
shì nv̌ xī yóu dēng huǒ luàn,
jūn chén jì hùi sōng shān zhí。
rèn nián nián 、 jí yǔ dǎ huāng bēi,
ér tóng shì。
jīn gǔ hèn,
xīng wáng jī。
bái shè yǐn,
qīng mén kè。
tàn sān gōng jìu shì,
wú tú xiāo sè。
gē wǔ hǎo súi shí shì gǎi,
xī shān dào chù huán kān yì。
jǐn fú shēng 、 fēng yuè dǎo jīn zūn,
qiān rén shí。
吴伟业(1609~1672)字骏公,号梅村,别署鹿樵生、灌隐主人、大云道人,世居江苏昆山,祖父始迁江苏太仓,汉族,江苏太仓人,崇祯进士。明末清初著名诗人,与钱谦益、龚鼎孳并称“江左三大家”,又为娄东诗派开创者。长于七言歌行,初学“长庆体”,后自成新吟,后人称之为“梅村体”。