"归不归兮思故乡" 诗句出自清代诗人吴伟业《昙阳观访文学博介石兼读苍雪师旧迹有感》
先生头白发垂耳,博士无官家万里。
讲席漂零笠泽云,乡心断绝昆明水。
南来道者为苍公,说经如虎诗如龙。
大渡河头洗白足,一枝椰栗栖中峰。
与君相见砉然笑,石床对语羁愁空。
故园西境接身毒,雪山照耀流沙通。
神僧大儒却并出,雕题久矣渐华风。
呜呼铜鼓鸣,庄蹻起。
青草湖边筑营垒,金马碧鸡怅已矣。
人言尧幽囚,或言舜野死,目断苍梧泪不止。
吾州城南祠仙子,窈窕丹青映图史。
玉棺上天人不见,遗骨千年蜕于此。
先生结茅居其傍,归不归兮思故乡。
尽道长沙军,已得滇池王。
伏波南下开夜郎,乌爨孤城犹屈强。
青蛉绝塞终微茫。
忽得山中书,苍公早化去。
支遁经台树陨花,文翁书屋风飘絮。
噫嘻乎悲哉!
香象归何处,杜宇啼偏哀。
月明梦落桄榔台。
丈夫行年已七十,天涯戎马知何日。
点苍青,洱海白,道路虽开亦无及。
《昙阳观访文学博介石兼读苍雪师旧迹有感》 拼音标注
tán yáng guān fǎng wén xué bó jiè shí jiān dú cāng xuě shī jìu jī yǒu gǎn
xiān shēng tóu bái fā chúi ěr,
bó shì wú guān jiā wàn lǐ。
jiǎng xí piāo líng lì zé yún,
xiāng xīn duàn jué kūn míng shǔi。
nán lái dào zhě wèi cāng gōng,
shuō jīng rú hǔ shī rú lóng。
dà dù hé tóu xǐ bái zú,
yī zhī yé lì qī zhōng fēng。
yǔ jūn xiāng jiàn huò rán xiào,
shí chuáng dùi yǔ jī chóu kōng。
gù yuán xī jìng jiē shēn dú,
xuě shān zhào yào líu shā tōng。
shén sēng dà rú què bìng chū,
diāo tí jǐu yǐ jiàn huá fēng。
wū hū tóng gǔ míng,
zhuāng qiāo qǐ。
qīng cǎo hú biān zhú yíng lěi,
jīn mǎ bì jī chàng yǐ yǐ。
rén yán yáo yōu qíu,
huò yán shùn yě sǐ,
mù duàn cāng wú lèi bù zhǐ。
wú zhōu chéng nán cí xiān zǐ,
yǎo tiǎo dān qīng yìng tú shǐ。
yù guān shàng tiān rén bù jiàn,
yí gǔ qiān nián shùi yú cǐ。
xiān shēng jié máo jū qí bàng,
gūi bù gūi xī sī gù xiāng。
jǐn dào cháng shā jūn,
yǐ dé diān chí wáng。
fú bō nán xià kāi yè láng,
wū cuàn gū chéng yóu qū qiáng。
qīng líng jué sāi zhōng wēi máng。
hū dé shān zhōng shū,
cāng gōng zǎo huà qù。
zhī dùn jīng tái shù yǔn huā,
wén wēng shū wū fēng piāo xù。
yī xī hū bēi zāi !
xiāng xiàng gūi hé chù,
dù yǔ tí piān āi。
yuè míng mèng luò guàng láng tái。
zhàng fū xíng nián yǐ qī shí,
tiān yá róng mǎ zhī hé rì。
diǎn cāng qīng,
ěr hǎi bái,
dào lù sūi kāi yì wú jí。
《昙阳观访文学博介石兼读苍雪师旧迹有感》 作者简介
吴伟业(1609~1672)字骏公,号梅村,别署鹿樵生、灌隐主人、大云道人,世居江苏昆山,祖父始迁江苏太仓,汉族,江苏太仓人,崇祯进士。明末清初著名诗人,与钱谦益、龚鼎孳并称“江左三大家”,又为娄东诗派开创者。长于七言歌行,初学“长庆体”,后自成新吟,后人称之为“梅村体”。