“宠夺长门陈”这段文字出自哪里?

上一句:离宫宿罗绮

“宠夺长门陈”出自清代诗人吴伟业的诗句: 《清凉山赞佛诗 四首》

下一句:恩盛倾城李

"宠夺长门陈" 诗句出自清代诗人吴伟业《清凉山赞佛诗 四首》

西北有高山云是文殊台
台上明月池干叶金莲开
花花相映发叶叶同根栽
王母携双成绿盖云中来
汉王坐法宫一见光徘徊
结以同心合授以九子钗
翠装雕玉辇丹髹沉香斋
护置琉璃屏立在文石阶
长恐乘风去舍我归蓬莱
从猎往上林小队城南隈
雪鹰异凡羽果马殊群材
言过乐游苑进及长杨街
张宴奏丝桐新月穿宫槐携手忽太息乐极生微哀
千秋终寂寞此日谁追陪
陛下寿万年妾命如尘埃
愿共南山椁长奉西宫杯
披香淖博士,侧听私惊猜:今日乐方乐,斯语胡为哉?
待诏东方生,执戟前诙谐
熏炉拂黼帐白露零苍苔
吾王慎玉体对酒毋伤怀
伤怀惊凉风深宫鸣蟋蟀
严霜被琼树芙蓉凋素质
可怜千里草萎落无颜色
孔雀蒲桃锦亲自红女织
殊方初云献知破万家室
瑟瑟大秦珠珊瑚高八尺
割之施精蓝干佛庄严饰
持来付一炬,泉路谁能识!
红颜尚焦土,百万无容惜
小臣助长号赐衣或一袭
只愁许史辈急泪难时得
从官进哀诔黄纸抄名入
流涕卢郎才咨嗟谢生笔
尚方列珍膳天厨供玉粒
官家未解菜对案不能食
黑衣召志公白马驮罗什
焚香内道场广坐楞伽译
资彼象教恩轻我人王力
微闻金鸡诏亦由玉妃出
高原营寝庙近野开陵邑
甫望仓舒坟掩面添凄侧
戒言秣我马遨游凌八极
八极何茫茫曰往清凉山
此山蓄灵异.浩气共屈盘
能蓄太古雪一洗天地颜
日驭有不到缥缈风云寒
世尊昔示现说法同阿难
讲树耸千尺摇落青琅玕
诸天过峰头绛节乘银鸾
一笑偶下谪脱却芙蓉冠
游戏登琼楼窈窕垂云鬟
三世俄去来任作优昙看
名山初望幸衔命释道安
预从最高顶洒扫七佛坛
灵境乃杳绝扪葛劳跻攀
路尽逢一峰杰阁围朱阑
中坐一天人吐气如栴檀
寄语汉皇帝何苦留人间
烟岚倏灭没流水空潺湲
回首长安城缁素惨不欢
房星竟未动天降白玉棺
惜哉善财洞未得夸迎銮
惟有大道心与石永不刊
以此护金轮法海无波澜
尝闻穆天子六飞骋万里
仙人觞瑶池白云出杯底
远驾求长生逐日过濛汜
盛姬病不救挥鞭哭弱水
汉皇好神仙妻于思脱屣
东巡并西幸离宫宿罗绮
宠夺长门陈恩盛倾城李
秾华即修夜痛入哀蝉诔
苦无不死方得令昭阳起
晚抱甘泉病遽下轮台悔
萧萧茂陵树残碑泣风雨
天地有此山苍崖阅兴毁
我佛施津粱层台簇莲蕊
龙象居虚空下界闻斗蚁
乘时方救物生民难其已
淡泊心无为怡神在玉几
长以兢业心了彼清净理
羊车稀复幸牛山窃所鄙
纵洒苍梧泪莫卖西陵履
持此礼觉王贤圣总一轨
道参无生妙功谢有为耻
色空两不住收拾宗风里

qīng liáng shān zàn fó shī sì shǒu
xī běi yǒu gāo shān,
yún shì wén shū tái。
tái shàng míng yuè chí,
gān yè jīn lián kāi。
huā huā xiāng yìng fā,
yè yè tóng gēn zāi。
wáng mǔ xié shuāng chéng,
lv̀ gài yún zhōng lái。
hàn wáng zuò fǎ gōng,
yī jiàn guāng pái huái。
jié yǐ tóng xīn hé,
shòu yǐ jǐu zǐ chāi。
cùi zhuāng diāo yù niǎn,
dān xīu chén xiāng zhāi。
hù zhì líu lí píng,
lì zài wén shí jiē。
cháng kǒng chéng fēng qù,
shè wǒ gūi péng lái。
cóng liè wǎng shàng lín,
xiǎo dùi chéng nán wēi。
xuě yīng yì fán yǔ,
guǒ mǎ shū qún cái。
yán guò lè yóu yuàn,
jìn jí cháng yáng jiē。
zhāng yàn zòu sī tóng,
xīn yuè chuān gōng huái,
xié shǒu hū tài xī,
lè jí shēng wēi āi。
qiān qīu zhōng jì mò,
cǐ rì shúi zhūi péi。
bì xià shòu wàn nián,
qiè mìng rú chén āi。
yuàn gòng nán shān guǒ,
cháng fèng xī gōng bēi。
pī xiāng nào bó shì,
cè tīng sī liáng cāi : jīn rì lè fāng lè,
sī yǔ hú wèi zāi ?
dài zhào dōng fāng shēng,
zhí jǐ qián hūi xié。
xūn lú fú fǔ zhàng,
bái lù líng cāng tái。
wú wáng shèn yù tǐ,
dùi jǐu wú shāng huái。
shāng huái liáng liáng fēng,
shēn gōng míng xī shuài。
yán shuāng bèi qióng shù,
fú róng diāo sù zhí。
kě lián qiān lǐ cǎo,
wēi luò wú yán sè。
kǒng què pú táo jǐn,
qīn zì hóng nv̌ zhī。
shū fāng chū yún xiàn,
zhī pò wàn jiā shì。
sè sè dà qín zhū,
shān hú gāo bā chǐ。
gē zhī shī jīng lán,
gān fó zhuāng yán shì。
chí lái fù yī jù,
quán lù shúi néng shì !
hóng yán shàng jiāo tǔ,
bǎi wàn wú róng xī。
xiǎo chén zhù cháng hào,
sì yī huò yī xí。
zhǐ chóu xǔ shǐ bèi,
jí lèi nán shí dé。
cóng guān jìn āi lěi,
huáng zhǐ chāo míng rù。
líu tì lú láng cái,
zī jiē xiè shēng bǐ。
shàng fāng liè zhēn shàn,
tiān chú gōng yù lì。
guān jiā wèi jiě cài,
dùi àn bù néng shí。
hēi yī zhào zhì gōng,
bái mǎ tuó luō shí。
fén xiāng nèi dào cháng,
guǎng zuò léng qié yì。
zī bǐ xiàng jiào ēn,
qīng wǒ rén wáng lì。
wēi wén jīn jī zhào,
yì yóu yù fēi chū。
gāo yuán yíng qǐn miào,
jìn yě kāi líng yì。
fǔ wàng cāng shū fén,
yǎn miàn tiān qī cè。
jiè yán mò wǒ mǎ,
áo yóu líng bā jí。
bā jí hé máng máng,
yuē wǎng qīng liáng shān。
cǐ shān xù líng yì . hào qì gòng qū pán。
néng xù tài gǔ xuě,
yī xǐ tiān dì yán。
rì yù yǒu bù dào,
piǎo miǎo fēng yún hán。
shì zūn xī shì xiàn,
shuō fǎ tóng ā nán。
jiǎng shù sǒng qiān chǐ,
yáo luò qīng láng gān。
zhū tiān guò fēng tóu,
jiàng jié chéng yín luán。
yī xiào ǒu xià zhé,
tuō què fú róng guān。
yóu xì dēng qióng lóu,
yǎo tiǎo chúi yún huán。
sān shì é qù lái,
rèn zuò yōu tán kàn。
míng shān chū wàng xìng,
xián mìng shì dào ān。
yù cóng zùi gāo dǐng,
sǎ sǎo qī fó tán。
líng jìng nǎi yǎo jué,
mén gé láo jī pān。
lù jǐn féng yī fēng,
jié gé wéi zhū lán。
zhōng zuò yī tiān rén,
tǔ qì rú zhān tán。
jì yǔ hàn huáng dì,
hé kǔ líu rén jiān。
yān lán shū miè méi,
líu shǔi kōng chán yuán。
húi shǒu cháng ān chéng,
zī sù cǎn bù huān。
fáng xīng jìng wèi dòng,
tiān jiàng bái yù guān。
xī zāi shàn cái dòng,
wèi dé kuā yíng luán。
wéi yǒu dà dào xīn,
yǔ shí yǒng bù kān。
yǐ cǐ hù jīn lún,
fǎ hǎi wú bō lán。
cháng wén mù tiān zǐ,
lìu fēi chěng wàn lǐ。
xiān rén shāng yáo chí,
bái yún chū bēi dǐ。
yuǎn jià qíu cháng shēng,
zhú rì guò méng sì。
shèng jī bìng bù jìu,
hūi biān kū ruò shǔi。
hàn huáng hǎo shén xiān,
qī yú sī tuō xǐ。
dōng xún bìng xī xìng,
lí gōng sù luō qǐ。
chǒng duó cháng mén chén,
ēn shèng qīng chéng lǐ。
nóng huá jí xīu yè,
tòng rù āi chán lěi。
kǔ wú bù sǐ fāng,
dé lìng zhāo yáng qǐ。
wǎn bào gān quán bìng,
jù xià lún tái hǔi。
xiāo xiāo mào líng shù,
cán bēi qì fēng yǔ。
tiān dì yǒu cǐ shān,
cāng yá yuè xīng hǔi。
wǒ fó shī jīn liáng,
céng tái cù lián rǔi。
lóng xiàng jū xū kōng,
xià jiè wén dǒu yǐ。
chéng shí fāng jìu wù,
shēng mín nán qí yǐ。
dàn bó xīn wú wèi,
yí shén zài yù jī。
cháng yǐ jīng yè xīn,
le bǐ qīng jìng lǐ。
yáng chē xī fù xìng,
níu shān qiè suǒ bǐ。
zòng sǎ cāng wú lèi,
mò mài xī líng lv̌。
chí cǐ lǐ jué wáng,
xián shèng zǒng yī gǔi。
dào cān wú shēng miào,
gōng xiè yǒu wèi chǐ。
sè kōng liǎng bù zhù,
shōu shí zōng fēng lǐ 。

吴伟业

  吴伟业(1609~1672)字骏公,号梅村,别署鹿樵生、灌隐主人、大云道人,世居江苏昆山,祖父始迁江苏太仓,汉族,江苏太仓人,崇祯进士。明末清初著名诗人,与钱谦益、龚鼎孳并称“江左三大家”,又为娄东诗派开创者。长于七言歌行,初学“长庆体”,后自成新吟,后人称之为“梅村体”。

Processed in 0.255977 Second , 221 querys.