“故园有子音书绝”这段文字出自哪里?

上一句:一门恨血土花斑

“故园有子音书绝”出自清代诗人吴伟业的诗句: 《雁门尚书行》

下一句:勾注烽烟路百盘

"故园有子音书绝" 诗句出自清代诗人吴伟业《雁门尚书行》

雁门尚书受专征登坛顾盼三军惊
身长八尺左右射坐上咄吒风云生
家居绝塞爱死士一日费尽千黄金
读书致身取将相关西鼠子方纵横
长安城头挥羽扇卧甲韬弓不忘战
持重能收壮士心沉机好待凶徒变
忽传使者上都来夜半星驰马流汗
覆辙宁堪似往年催军还用松山箭
尚书得诏初沉吟蹶起横刀忽长叹:我今不死非英雄,古来得失谁由算?
椎牛誓众出潼关,墟落萧条转饷难
六月炎蒸驱万马二崤风雨断千山
雄心慷慨宵飞檄杀气凭陵老据鞍
扫箨谋成频抚剑量沙力尽为传餐
尚书战败追兵急退守岩关收溃卒
此地乘高足万全只今天险嗟何及
蚁聚蜂屯已入城持矛瞋目呼狂贼
战马嘶鸣失主归横尸撑距无能识
乌鸢啄肉北风寒寡鹄孤鸾不忍看
愿逐相公忠义死一门恨血土花斑
故园有子音书绝勾注烽烟路百盘
欲走云中穿紫塞别寻奇道访长安
长安到日添悲哽茧足荆榛见眢井
辘轳绳断野苔生几尺枯泉见形影
永夜曾归风露清经秋不化冰霜冷
二女何年驾碧鸾七姬无冢埋红粉
复壁藏儿定有无破巢穷鸟回将雏
时来作使千兵势运去流离六尺孤
傍人指点牵衣袂相看一恸真吾弟
诀绝难为老母心护持始识遗民意
回首潼关废垒高知公于此葬蓬蒿
沙沉白骨魂应在雨洗金疮恨未消
渭水无情自东去残鸦落日蓝田树
青史谁人哭藓碑赤眉铜马知何处
呜呼材官铁骑看如云不降即走徒纷纷
尚书养士三十载一时同死何无人至今唯说乔参军!

yàn mén shàng shū xíng
yàn mén shàng shū shòu zhuān zhēng,
dēng tán gù pàn sān jūn liáng。
shēn cháng bā chǐ zuǒ yòu shè,
zuò shàng duō zhà fēng yún shēng。
jiā jū jué sāi ài sǐ shì,
yī rì fèi jǐn qiān huáng jīn。
dú shū zhì shēn qǔ jiāng xiāng,
guān xī shǔ zǐ fāng zòng héng。
cháng ān chéng tóu hūi yǔ shàn,
wò jiǎ tāo gōng bù wàng zhàn。
chí zhòng néng shōu zhuàng shì xīn,
chén jī hǎo dài xiōng tú biàn。
hū chuán shǐ zhě shàng dū lái,
yè bàn xīng chí mǎ líu hàn。
fù chè níng kān sì wǎng nián,
cūi jūn huán yòng sōng shān jiàn。
shàng shū dé zhào chū chén yín,
jué qǐ héng dāo hū cháng tàn : wǒ jīn bù sǐ fēi yīng xióng,
gǔ lái dé shī shúi yóu suàn ?
zhūi níu shì zhòng chū tóng guān,
xū luò xiāo tiáo zhuǎn xiǎng nán。
lìu yuè yán zhēng qū wàn mǎ,
èr yáo fēng yǔ duàn qiān shān。
xióng xīn kāng kǎi xiāo fēi xí,
shā qì píng líng lǎo jù ān。
sǎo tuò móu chéng pín fǔ jiàn,
liàng shā lì jǐn wèi chuán cān。
shàng shū zhàn bài zhūi bīng jí,
tùi shǒu yán guān shōu kùi zú。
cǐ dì chéng gāo zú wàn quán,
zhǐ jīn tiān xiǎn jiē hé jí。
yǐ jù fēng tún yǐ rù chéng,
chí máo chēn mù hū kuáng zéi。
zhàn mǎ sī míng shī zhǔ gūi,
héng shī chēng jù wú néng shì。
wū yuān zhuó ròu běi fēng hán,
guǎ hú gū luán bù rěn kàn。
yuàn zhú xiāng gōng zhōng yì sǐ,
yī mén hèn xiě tǔ huā bān。
gù yuán yǒu zǐ yīn shū jué,
gōu zhù fēng yān lù bǎi pán。
yù zǒu yún zhōng chuān zǐ sāi,
bié xún qí dào fǎng cháng ān。
cháng ān dào rì tiān bēi gěng,
chóng zú jīng zhēn jiàn yuān jǐng。
lù lú shéng duàn yě tái shēng,
jī chǐ kū quán jiàn xíng yǐng。
yǒng yè céng gūi fēng lù qīng,
jīng qīu bù huà bīng shuāng lěng。
èr nv̌ hé nián jià bì luán,
qī jī wú zhǒng mái hóng fěn。
fù bì cáng ér dìng yǒu wú,
pò cháo qióng niǎo húi jiāng chú。
shí lái zuò shǐ qiān bīng shì,
yùn qù líu lí lìu chǐ gū。
bàng rén zhǐ diǎn qiān yī mèi,
xiāng kàn yī tòng zhēn wú dì。
jué jué nán wèi lǎo mǔ xīn,
hù chí shǐ shì yí mín yì。
húi shǒu tóng guān fèi lěi gāo,
zhī gōng yú cǐ zàng péng hāo。
shā chén bái gǔ hún yìng zài,
yǔ xǐ jīn chuāng hèn wèi xiāo。
wèi shǔi wú qíng zì dōng qù,
cán yā luò rì lán tián shù。
qīng shǐ shúi rén kū xiǎn bēi,
chì méi tóng mǎ zhī hé chù。
wū hū cái guān tiě qí kàn rú yún,
bù jiàng jí zǒu tú fēn fēn。
shàng shū yǎng shì sān shí zài,
yī shí tóng sǐ hé wú rén,
zhì jīn wéi shuō qiáo cān jūn !

吴伟业

  吴伟业(1609~1672)字骏公,号梅村,别署鹿樵生、灌隐主人、大云道人,世居江苏昆山,祖父始迁江苏太仓,汉族,江苏太仓人,崇祯进士。明末清初著名诗人,与钱谦益、龚鼎孳并称“江左三大家”,又为娄东诗派开创者。长于七言歌行,初学“长庆体”,后自成新吟,后人称之为“梅村体”。

Processed in 0.102373 Second , 221 querys.