"可怜憔悴" 诗句出自宋代诗人吴文英《风流子·黄钟商芍药》
《风流子·黄钟商芍药》 拼音标注
fēng líu zǐ · huáng zhōng shāng sháo yào
jīn gǔ yǐ kōng chén。
xūn fēng zhù zuàn wǔ dī luán chì,
jiàng lóng mì zuàn,
lv̀ yìng lóng pén。
yǎo tiǎo xìu chuāng rén shùi qǐ,
lín qì mài wú yán。
yōng zhěng duò huán,
yuàn shí chí mù,
kě lián qiáo cùi,
tí yǔ huáng hūn。
qīng náo yí huā shì,
qīu niáng dù 、 fēi làng jiàn shī xíng qún。
èr shí sì qiáo nán běi,
luō jiàn xiāng fēn。
niàn sùi pī fāng xīn,
yíng sī qiān lv̌,
zèng jiāng yōu sù,
tōu jiǎn zhòng yún。
zhōng dài fèng chí gūi qù,
cūi yǒng hóng fān。
《风流子·黄钟商芍药》 作者简介
吴文英(约1200~1260),字君特,号梦窗,晚年又号觉翁,四明(今浙江宁波)人。原出翁姓,后出嗣吴氏。与贾似道友善。有《梦窗词集》一部,存词三百四十余首,分四卷本与一卷本。其词作数量丰沃,风格雅致,多酬答、伤时与忆悼之作,号“词中李商隐”。而后世品评却甚有争论。