“伴灯花珠泪落”这段文字出自哪里?

上一句:更深罗幕

“伴灯花珠泪落”出自元代诗人周文质的诗句: 《【双调】蝶恋花_悟迷杨柳楼》

下一句:【离亭宴尾】着迷本是伊之祸

【 shuāng diào 】 dié liàn huā _ wù mí yáng lǐu lóu
wù mí yáng lǐu lóu tái chūn xiāo suǒ,
tíng yuàn shēn chén,
bù bǎ xiāng sī suǒ。
shùi qù yóu rán yǒu mèng hé,
chóu lái wú chù róng shēn duǒ。
【 qiáo pái ér 】 xiǎng qín lóu jīn lv̌ gē,
fēng líu rèn gòng huān lè。
hé xiāng zhé dé huā yī duǒ,
jì dāng shí tā fù tuō。
【 shén qū chán 】 zán bǐ gè,
xīu shēng jiān kuò,
biàn sǐ yě tóng qí guān guǒ。
sūi rán wèi kě,
qī fū guò huó,
qiě yáo shòu qīn ài de gē gē。
【 èr 】 měng kě,
zhé cuò,
lán qiáo lù qiān lǐ yān bō,
táo yuán dòng bǎi jié téng luó。
xì xún sī bīng rén pǒ kě,
hǎo qián chéng děng xián chà cuò。
【 sān 】 gǔ pén gē,
jì mò,
tiān chà wǒ cóng xīn gēng hé,
pàn fāng róng tóng qī xìu wò。
nài rú fēng nán lì míng kē,
tàn shū shēng qīng bié sù é,
kàn jiā rén shū yǔ bá hé。
【 sì 】 fēn bó,
lián zhī shù kē,
zhuó lái shāo ǎo miào huǒ。
bìng mó,
xīn rú dāo cuò,
dùi qīng tóng zhī bìn pó。
huà gé,
gèng shēn luō mù,
bàn dēng huā zhū lèi luò。
【 lí tíng yàn wěi 】 zháo mí běn shì yī zhī huò,
gū ēn fēi shì zán zhī guò,
rú zhī nài hé ?
zhū mén shēn bì jiǎ chōng xiāng,
lán fáng qiáng chuǎi zhèng shēng yù,
qīng lóu kōng zhí pān ān guǒ。
hú zhōng chóu chè zuò qiān,
pán nèi qí pái chéng kè,
dài bǔ gè tā xīn zěn yāo。
jiè cán zhuāng zhěn shàng kū,
kòu hào chǐ shén qián zhòu,
qǐ tán kǒu rén xíng tuò。
zhǐ rú hǎi yáng kuò,
zì bǐ zhēn guān dà,
yě xiě bù jǐn zhōng cháng xǔ duō。
hé hèn rǎn zhì chéng tā,
lián chóu shū fù xīn wǒ。

周文质

  周文质(?-1334),元代文学家。字仲彬,建德(今属浙江)人,后居杭州。与钟嗣成相交二十余年,两人情深意笃,形影不离,故《录鬼簿》对他有详细的记载:“体貌清癯,学问渊博,资性工巧,文笔新奇。家世儒业,俯就路吏。善丹青,能歌舞,明曲调,谐音律。性尚豪侠,好事敬客善绘画,谐音律。所作杂剧今知有四种。现仅《苏武还乡》(或称《苏武还朝》)存有残曲。散曲存有小令四十三首,套数五套,多男女相思之作。

Processed in 0.098145 Second , 219 querys.