“上天不宁”这段文字出自哪里?

上一句:悠悠嫚秦

“上天不宁”出自两汉诗人韦孟的诗句: 《讽谏诗》

下一句:乃眷南顾

"上天不宁" 诗句出自两汉诗人韦孟《讽谏诗》

  肃肃我祖国自豕韦黼衣朱绂四牡龙旂
彤弓斯征抚宁遐荒总齐群邦以翼大商迭披大彭勋绩惟光
至于有周历世会同
王赧听谮实绝我邦
我邦既绝厥政斯逸赏罚之行非由王室
庶尹群后靡扶靡卫五服崩离宗周以队
我祖斯微迁于彭城在予小子勤诶厥生厄此嫚秦耒耜以耕
悠悠嫚秦上天不宁乃眷南顾授汉于京
  于赫有汉四方是征靡适不怀万国逌平
乃命厥弟建侯于楚俾我小臣惟傅是辅
兢兢元王恭俭净一惠此黎民纳彼辅弼
飨国渐世垂烈于后乃及夷王克奉厥绪
咨命不永唯王统祀左右陪臣此惟皇士
  如何我王不思守保不惟履冰以继祖考!
邦事是废
逸游是娱犬马繇繇是放是驱
务彼鸟兽忽此稼苗烝民以匮我王以愉
所弘非德所亲非悛唯囿是恢唯谀是信
睮々谄夫咢咢黄发如何我王曾不是察!
既藐下臣
追欲从逸嫚彼显祖轻兹削黜
  嗟嗟我王汉之睦亲曾不夙夜以休令闻!
穆穆天子
临尔下土明明群司执宪靡顾
正遐由近殆其怙兹嗟嗟我王,曷不此思!
  非思非鉴,嗣其罔则弥弥其失岌岌其国
致冰匪霜致队靡嫚瞻惟我王昔靡不练
兴国救颠孰违悔过追思黄发秦缪以霸
岁月其徂年其逮耇于昔君子庶显于后
我王如何曾不斯觉!
黄发不近
胡不时监!

《讽谏诗》 拼音标注

fēng jiàn shī
    sù sù wǒ zǔ,
guó zì shǐ wéi,
fǔ yī zhū fú,
sì mǔ lóng qí。
tóng gōng sī zhēng,
fǔ níng xiá huāng,
zǒng qí qún bāng,
yǐ yì dà shāng,
dié pī dà péng,
xūn jī wéi guāng。
zhì yú yǒu zhōu,
lì shì hùi tóng。
wáng nǎn tīng zèn,
shí jué wǒ bāng。
wǒ bāng jì jué,
jué zhèng sī yì,
shǎng fá zhī xíng,
fēi yóu wáng shì。
shù yǐn qún hòu,
mǐ fú mǐ wèi,
wǔ fú bēng lí,
zōng zhōu yǐ dùi。
wǒ zǔ sī wēi,
qiān yú péng chéng,
zài yú xiǎo zǐ,
qín āi jué shēng,
è cǐ màn qín,
lěi sì yǐ gēng。
yōu yōu màn qín,
shàng tiān bù níng,
nǎi juàn nán gù,
shòu hàn yú jīng。
    yú hè yǒu hàn,
sì fāng shì zhēng,
mǐ shì bù huái,
wàn guó yóu píng。
nǎi mìng jué dì,
jiàn hóu yú chǔ,
bǐ wǒ xiǎo chén,
wéi fù shì fǔ。
jīng jīng yuán wáng,
gōng jiǎn jìng yī,
hùi cǐ lí mín,
nà bǐ fǔ bì。
xiǎng guó jiàn shì,
chúi liè yú hòu,
nǎi jí yí wáng,
kè fèng jué xù。
zī mìng bù yǒng,
wéi wáng tǒng sì,
zuǒ yòu péi chén,
cǐ wéi huáng shì。
    rú hé wǒ wáng,
bù sī shǒu bǎo,
bù wéi lv̌ bīng,
yǐ jì zǔ kǎo !
bāng shì shì fèi,
yì yóu shì yú,
quǎn mǎ yáo yáo,
shì fàng shì qū。
wù bǐ niǎo shòu,
hū cǐ jià miáo,
zhēng mín yǐ gùi,
wǒ wáng yǐ yú。
suǒ hóng fēi dé,
suǒ qīn fēi quān,
wéi yòu shì hūi,
wéi yú shì xìn。
yú 々 chǎn fū,
è è huáng fā,
rú hé wǒ wáng,
céng bù shì chá !
jì miǎo xià chén,
zhūi yù cóng yì,
màn bǐ xiǎn zǔ,
qīng zī xuē chù。
    jiē jiē wǒ wáng,
hàn zhī mù qīn,
céng bù sù yè,
yǐ xīu lìng wén !
mù mù tiān zǐ,
lín ěr xià tǔ,
míng míng qún sī,
zhí xiàn mǐ gù。
zhèng xiá yóu jìn,
dài qí hù zī,
jiē jiē wǒ wáng,
hé bù cǐ sī !
    fēi sī fēi jiàn,
sì qí wǎng zé,
mí mí qí shī,
jí jí qí guó。
zhì bīng fěi shuāng,
zhì dùi mǐ màn,
zhān wéi wǒ wáng,
xī mǐ bù liàn。
xīng guó jìu diān,
shú wéi hǔi guò,
zhūi sī huáng fā,
qín móu yǐ bà。
sùi yuè qí cú,
nián qí dài gǒu,
yú xī jūn zǐ,
shù xiǎn yú hòu。
wǒ wáng rú hé,
céng bù sī jué !
huáng fā bù jìn,
hú bù shí jiān !

《讽谏诗》 作者简介

韦孟

  韦孟(前228?—前156),西汉初诗人。彭城(今江苏徐州)人。汉高帝六年(公元前201年),为楚元王傅,历辅其子楚夷王刘郢客及孙刘戊。刘戊荒淫无道,在汉景帝二年(公元前155年)被削王,与吴王刘濞通谋作乱,次年事败自杀。韦孟在刘戊乱前,作诗讽谏,然后辞官迁家至邹(今山东邹城),有诗咏其事。

Processed in 0.115022 Second , 231 querys.