"金气已高明" 诗句出自宋代诗人魏了翁《水调歌头 次韵西叔詹叔兄嘉甫弟惠 生日□词》
shǔi diào gē tóu cì yùn xī shū zhān shū xiōng jiā fǔ dì hùi shēng rì □ cí
zuó mèng hè shān qù,
fēng jǐng zhú shí xīn。
ǒu huā pāi mǎn lán jiàn,
sōng zhú bèi chí pín。
jǐn rì xiōng sū dì lào,
hóng chù yán qīng yì ,
xiāng dùi zhǐ wēng qīng。
mèng jué dì xiāng yuǎn,
yǒu jǐu wèi shúi qīng。
hū fēi lái,
tiān wài jù,
mèng zhōng rén。
zì lián hé shì,
qiáng bǎ mí lù guǒ zhāo shēn。
zuò kàn jǐu qú chē mǎ,
biān cè cháng ān rì yuè,
yán gé tài xuán jīng。
zhǐ shuō lái shí jié,
jīn qì yǐ gāo míng。
魏了翁(1178年—1237年) ,字华父,号鹤山,邛州蒲江(今属四川)人。南宋著名理学家、思想家、大臣。嘉熙元年(1237年)卒,年六十,赠太师、秦国公,谥文靖。魏了翁反对佛、老“无欲”之说,认为圣贤只言“寡欲”不言“无欲”,指出“虚无,道之害也”。推崇朱熹理学,但也怀疑朱注各经是否完全可靠。提出“心者人之太极,而人心已又为天地之太极”,强调“心”的作用,又和陆九渊接近。能诗词,善属文,其词语意高旷,风格或清丽,或悲壮。著有《鹤山全集》、《九经要义》、《古今考》、《经史杂钞》、《师友雅言》等,词有《鹤山长短句》。