"明朝归坐京师宅" 诗句出自宋代诗人魏了翁《湖北提刑林寺丞》
鏦金伐鼓催行舟,拦街祖帐云如稠。
祥刑使者入奏事,诏书趣发不可留。
居人争门挽衣住,行人十步九回顾。
公言为汝五年留,便是数旬终一去。
居人向前为公语,情知不是留公处。
一春风雨寒凄凄,牛羊满地鸿酸嘶。
乾坤尔阔无处著,惟有此地恬不知。
桑麻鸡犬桃溪曲,身住主家数椽屋。
卧听前江风雨声,自嗟身是如天福。
公今归去作大官,连云广厦千万间。
我时岂不被公赐,天高卒卒难为攀。
吾侪小人腹,不惮再公祝。
公今揽辔行原隰,泽地相临看不足。
明朝归坐京师宅,深院重门壅休戚。
愿公莫为一身惜,须念同胞头戢戢。
春风湔泪情转恻,道旁过者声唶唶。
我时困卧五溪东,十日八九阴濛濛。
有来道前事,耳目为惺愡。
更将百壶扶醉胆,喜馀鼻息陵烟虹。
欲输一言不能措,以公所闻还赠公。
《湖北提刑林寺丞》 拼音标注
hú běi tí xíng lín sì chéng
cōng jīn fá gǔ cūi xíng zhōu,
lán jiē zǔ zhàng yún rú chóu。
xiáng xíng shǐ zhě rù zòu shì,
zhào shū qù fā bù kě líu。
jū rén zhēng mén wǎn yī zhù,
xíng rén shí bù jǐu húi gù。
gōng yán wèi rǔ wǔ nián líu,
biàn shì shù xún zhōng yī qù。
jū rén xiàng qián wèi gōng yǔ,
qíng zhī bù shì líu gōng chù。
yī chūn fēng yǔ hán qī qī,
níu yáng mǎn dì hóng suān sī。
gān kūn ěr kuò wú chù zhù,
wéi yǒu cǐ dì tián bù zhī。
sāng má jī quǎn táo xī qū,
shēn zhù zhǔ jiā shù chuán wū。
wò tīng qián jiāng fēng yǔ shēng,
zì jiē shēn shì rú tiān fú。
gōng jīn gūi qù zuò dà guān,
lián yún guǎng shà qiān wàn jiān。
wǒ shí qǐ bù bèi gōng sì,
tiān gāo zú zú nán wèi pān。
wú chái xiǎo rén fù,
bù dàn zài gōng zhù。
gōng jīn lǎn pèi xíng yuán xí,
zé dì xiāng lín kàn bù zú。
míng zhāo gūi zuò jīng shī zhái,
shēn yuàn zhòng mén yōng xīu qī。
yuàn gōng mò wèi yī shēn xī,
xū niàn tóng bāo tóu jí jí。
chūn fēng jiān lèi qíng zhuǎn cè,
dào páng guò zhě shēng jiè jiè。
wǒ shí kùn wò wǔ xī dōng,
shí rì bā jǐu yīn méng méng。
yǒu lái dào qián shì,
ěr mù wèi xīng zǒng。
gèng jiāng bǎi hú fú zùi dǎn,
xǐ yú bí xī líng yān hóng。
yù shū yī yán bù néng cuò,
yǐ gōng suǒ wén huán zèng gōng。