"洞庭缥缈波云沉" 诗句出自明代诗人魏学洢《九日同严知章澹如兄弟游茶磨山和周颐和诗叟》
朅来松陵叩好友,到门恰值九月九。
主人门笑携上船,船头载花腹载酒。
舟子劝上姑苏台,众客首肯我独否。
青山只作名句观,耳目熟烂妍亦丑。
但问谁家富脩竹,我船便缆堤上柳。
布帆直指吴山麓,石路荦确争猿猱。
日脚射颊赤汗泚,伛曲不啻肩重负。
诗翁却携乳下儿,七十又五健趋走。
山僧烹茗饷梨栗,柿如火红门如缶。
纸鸣渐觉寒飙生,起览奇迹竟何有。
稻香未老农暂息,罗拜门士集村叟。
奔上绝顶瞰湖光,帽欹花落风生肘。
洞庭缥缈波云沉,彷佛顽沙卧千亩。
梦想晴涛匹练飞,此来未足舒窈纠。
临行爆竹响空谷,青烟一缕千峰吼。
细雨斜侵湿布袍,放船倒出莲花溇。
木兰短楫浪痕轻,随风容与烟波薮。
上方树杪插浮图,金山小寺江心陡。
浓浓岚气醒复醉,远山百簇频回首。
治平前度磨盘山,朱旭炯炯光照牖。
隔林笑指碧㠝岏,共约听歌到初酉。
骤观山石埶颇仄,愁无平壤安杯瓿。
斯须箫管咽流云,参差满地胭脂厚。
吴王台沼旧风流,至今士女皆琅琇。
逦迤妖云十二峰,铿锵艳曲三千部。
当时争看碧油车,画船别驻清溪口。
芦花隐见舞凉风,中有美人垂素手。
缟衫红衬水仙妆,钩帘遥睇偏淹久。
笙歌队里浪相猜,伊人莫是罗家妇。
拂衣独起步山趾,夕阳晼晚清飔䬀。
长春桥影鞭虹霓,老石粼粼水浏浏。
忽然回望听歌处,五色斓斑恣践蹂。
烂如彩帛剪缤纷,乱洒石间杂琼玖。
又如粉塑绝鲜明,寸人豆马棼相耦。
促坐但闻丝竹声,遥瞻奇丽浑莫剖。
应如余昔点中间,黑衣亦作玄云黝。
眼前声色春花秾,纵复病懒亦抖擞。
同来伴侣门叫绝,私喜兹棹良不苟。
暮霭羃羃山欲无,挽衣不行烦劝诱。
馀响铿然落翠微,曷若趁此含清卣。
哗呼跳船船欲崩,急索巨蟹浮门斗。
五柳先生淡如菊,随俗尔尔亦其偶。
强哦古句半已残,蕉叶且复倾瓦甊。
酒甘不厌觞令酷,众人或辞我辄受。
推窗更问曀与晴,皎月若出当坐守。
有客不语只沉思,画船还傍芦花不。
笑尔痴痴一日欢,逝梁久矣犹思笱。
石湖淜湃撼船底,倩此万顷洒尘垢。
乃知佳节游名山,须避佳节参前后。
矍铄老翁诗兴剧,明朝独去登虎阜。
jǐu rì tóng yán zhī zhāng dàn rú xiōng dì yóu chá mó shān hé zhōu yí hé shī sǒu
qiè lái sōng líng kòu hǎo yǒu,
dào mén qià zhí jǐu yuè jǐu。
zhǔ rén mén xiào xié shàng chuán,
chuán tóu zài huā fù zài jǐu。
zhōu zǐ quàn shàng gū sū tái,
zhòng kè shǒu kěn wǒ dú fǒu。
qīng shān zhǐ zuò míng jù guān,
ěr mù shú làn yán yì chǒu。
dàn wèn shúi jiā fù xīu zhú,
wǒ chuán biàn làn dī shàng lǐu。
bù fān zhí zhǐ wú shān lù,
shí lù luò què zhēng yuán náo。
rì jiǎo shè jiá chì hàn cǐ,
yǔ qū bù chì jiān zhòng fù。
shī wēng què xié rǔ xià ér,
qī shí yòu wǔ jiàn qū zǒu。
shān sēng pēng míng xiǎng lí lì,
shì rú huǒ hóng mén rú fǒu。
zhǐ míng jiàn jué hán biāo shēng,
qǐ lǎn qí jī jìng hé yǒu。
dào xiāng wèi lǎo nóng zàn xī,
luō bài mén shì jí cūn sǒu。
bēn shàng jué dǐng kàn hú guāng,
mào yī huā luò fēng shēng zhǒu。
dòng tíng piǎo miǎo bō yún chén,
páng fó wán shā wò qiān mǔ。
mèng xiǎng qíng tāo pǐ liàn fēi,
cǐ lái wèi zú shū yǎo jīu。
lín xíng bào zhú xiǎng kōng gǔ,
qīng yān yī lv̌ qiān fēng hǒu。
xì yǔ xié qīn shī bù páo,
fàng chuán dǎo chū lián huā lv̌。
mù lán duǎn jí làng hén qīng,
súi fēng róng yǔ yān bō sǒu。
shàng fāng shù miǎo chā fú tú,
jīn shān xiǎo sì jiāng xīn dǒu。
nóng nóng lán qì xǐng fù zùi,
yuǎn shān bǎi cù pín húi shǒu。
zhì píng qián dù mó pán shān,
zhū xù jiǒng jiǒng guāng zhào yǒu。
gé lín xiào zhǐ bì cuán yuán,
gòng yuē tīng gē dào chū yǒu。
zòu guān shān shí yì pǒ zè,
chóu wú píng rǎng ān bēi pǒu。
sī xū xiāo guǎn yān líu yún,
cān chà mǎn dì yān zhī hòu。
wú wáng tái zhǎo jìu fēng líu,
zhì jīn shì nv̌ jiē láng xìu。
lǐ yǐ yāo yún shí èr fēng,
kēng qiāng yàn qū sān qiān bù。
dāng shí zhēng kàn bì yóu chē,
huà chuán bié zhù qīng xī kǒu。
lú huā yǐn jiàn wǔ liáng fēng,
zhōng yǒu měi rén chúi sù shǒu。
gǎo shān hóng chèn shǔi xiān zhuāng,
gōu lián yáo dì piān yān jǐu。
shēng gē dùi lǐ làng xiāng cāi,
yī rén mò shì luō jiā fù。
fú yī dú qǐ bù shān zhǐ,
xī yáng wǎn wǎn qīng sī yǒu。
cháng chūn qiáo yǐng biān hóng ní,
lǎo shí lín lín shǔi líu líu。
hū rán húi wàng tīng gē chù,
wǔ sè lán bān zì jiàn róu。
làn rú cǎi bó jiǎn bīn fēn,
luàn sǎ shí jiān zá qióng jǐu。
yòu rú fěn sù jué xiān míng,
cùn rén dòu mǎ fén xiāng ǒu。
cù zuò dàn wén sī zhú shēng,
yáo zhān qí lì hún mò pōu。
yìng rú yú xī diǎn zhōng jiān,
hēi yī yì zuò xuán yún yǒu。
yǎn qián shēng sè chūn huā nóng,
zòng fù bìng lǎn yì dǒu sǒu。
tóng lái bàn lv̌ mén jiào jué,
sī xǐ zī zhuō liáng bù gǒu。
mù ǎi mì mì shān yù wú,
wǎn yī bù xíng fán quàn yòu。
yú xiǎng kēng rán luò cùi wēi,
hé ruò chèn cǐ hán qīng yǒu。
huā hū tiào chuán chuán yù bēng,
jí suǒ jù xiè fú mén dǒu。
wǔ lǐu xiān shēng dàn rú jú,
súi sú ěr ěr yì qí ǒu。
qiáng é gǔ jù bàn yǐ cán,
jiāo yè qiě fù qīng wǎ lǒu。
jǐu gān bù yàn shāng lìng kù,
zhòng rén huò cí wǒ zhé shòu。
tūi chuāng gèng wèn yì yǔ qíng,
jiǎo yuè ruò chū dāng zuò shǒu。
yǒu kè bù yǔ zhǐ chén sī,
huà chuán huán bàng lú huā bù。
xiào ěr chī chī yī rì huān,
shì liáng jǐu yǐ yóu sī gǒu。
shí hú péng pài hàn chuán dǐ,
qiàn cǐ wàn qǐng sǎ chén gòu。
nǎi zhī jiā jié yóu míng shān,
xū bì jiā jié cān qián hòu。
jué shuò lǎo wēng shī xīng jù,
míng zhāo dú qù dēng hǔ fù。
魏学洢(约1596——约1625),字子敬,中国明朝末嘉善(今属浙江省嘉兴市)人,明朝末年的著名散文作家。是当地有名的秀才,也是一代明臣魏大中的长子,一生未做过官,好学善文,著有《茅檐集》。被清代人张潮收入《虞初新志》的《核舟记》,是其代表作。