"好武事" 诗句出自明代诗人魏禧《大铁椎传》
庚戌十一月,予自广陵归,与陈子灿同舟。
子灿年二十八,好武事,予授以左氏兵谋兵法,因问:“数游南北,逢异人乎?
”子灿为述大铁椎,作《大铁椎传》。
大铁椎,不知何许人,北平陈子灿省兄河南,与遇宋将军家。
宋,怀庆青华镇人,工技击,七省好事者皆来学,人以其雄健,呼宋将军云。
宋弟子高信之,亦怀庆人,多力善射,长子灿七岁,少同学,故尝与过宋将军。
时座上有健啖客,貌甚寝,右胁夹大铁椎,重四五十斤,饮食拱揖不暂去。
柄铁折叠环复,如锁上练,引之长丈许。
与人罕言语,语类楚声。
扣其乡及姓字,皆不答。
既同寝,夜半,客曰:“吾去矣!
”言讫不见。
子灿见窗户皆闭,惊问信之。
信之曰:“客初至,不冠不袜,以蓝手巾裹头,足缠白布,大铁椎外,一物无所持,而腰多白金。
吾与将军俱不敢问也。
”子灿寐而醒,客则鼾睡炕上矣。
一日,辞宋将军曰:“吾始闻汝名,以为豪,然皆不足用。
吾去矣!
”将军强留之,乃曰:“吾数击杀响马贼,夺其物,故仇我。
久居,祸且及汝。
今夜半,方期我决斗某所。
”宋将军欣然曰:“吾骑马挟矢以助战。
”客曰:“止!
贼能且众,吾欲护汝,则不快吾意。
”宋将军故自负,且欲观客所为,力请客。
客不得已,与偕行。
将至斗处,送将军登空堡上,曰:“但观之,慎弗声,令贼知也。
”
时鸡鸣月落,星光照旷野,百步见人。
客驰下,吹觱篥数声。
顷之,贼二十余骑四面集,步行负弓矢从者百许人。
一贼提刀突奔客,客大呼挥椎,贼应声落马,马首裂。
众贼环而进,客奋椎左右击,人马仆地,杀三十许人。
宋将军屏息观之,股栗欲堕。
忽闻客大呼曰:“吾去矣。
”尘滚滚东向驰去。
后遂不复至。
魏禧论曰:子房得力士,椎秦皇帝博浪沙中。
大铁椎其人欤?
天生异人,必有所用之。
予读陈同甫《中兴遗传》,豪俊、侠烈、魁奇之士,泯泯然不见功名于世者,又何多也!
岂天之生才不必为人用欤?
抑用之自有时欤?
子灿遇大铁椎为壬寅岁,视其貌当年三十,然大铁椎今年四十耳。
子灿又尝见其写市物帖子,甚工楷书也。
《大铁椎传》 拼音标注
dà tiě zhūi chuán
gēng xū shí yī yuè,
yú zì guǎng líng gūi,
yǔ chén zǐ càn tóng zhōu。
zǐ càn nián èr shí bā,
hǎo wǔ shì,
yú shòu yǐ zuǒ shì bīng móu bīng fǎ,
yīn wèn : “ shù yóu nán běi,
féng yì rén hū ?
” zǐ càn wèi shù dà tiě zhūi,
zuò 《 dà tiě zhūi chuán 》。
dà tiě zhūi,
bù zhī hé xǔ rén,
běi píng chén zǐ càn shěng xiōng hé nán,
yǔ yù sòng jiāng jūn jiā。
sòng,
huái qìng qīng huá zhèn rén,
gōng jì jí,
qī shěng hǎo shì zhě jiē lái xué,
rén yǐ qí xióng jiàn,
hū sòng jiāng jūn yún。
sòng dì zǐ gāo xìn zhī,
yì huái qìng rén,
duō lì shàn shè,
cháng zǐ càn qī sùi,
shǎo tóng xué,
gù cháng yǔ guò sòng jiāng jūn。
shí zuò shàng yǒu jiàn dàn kè,
mào shén qǐn,
yòu xié jiā dà tiě zhūi,
zhòng sì wǔ shí jīn,
yǐn shí gǒng yī bù zàn qù。
bǐng tiě zhé dié huán fù,
rú suǒ shàng liàn,
yǐn zhī cháng zhàng xǔ。
yǔ rén hǎn yán yǔ,
yǔ lèi chǔ shēng。
kòu qí xiāng jí xìng zì,
jiē bù dá。
jì tóng qǐn,
yè bàn,
kè yuē : “ wú qù yǐ !
” yán qì bù jiàn。
zǐ càn jiàn chuāng hù jiē bì,
liáng wèn xìn zhī。
xìn zhī yuē : “ kè chū zhì,
bù guān bù wà,
yǐ lán shǒu jīn guǒ tóu,
zú chán bái bù,
dà tiě zhūi wài,
yī wù wú suǒ chí,
ér yāo duō bái jīn。
wú yǔ jiāng jūn jù bù gǎn wèn yě。
” zǐ càn mèi ér xǐng,
kè zé hān shùi kàng shàng yǐ。
yī rì,
cí sòng jiāng jūn yuē : “ wú shǐ wén rǔ míng,
yǐ wèi háo,
rán jiē bù zú yòng。
wú qù yǐ !
” jiāng jūn qiáng líu zhī,
nǎi yuē : “ wú shù jí shā xiǎng mǎ zéi,
duó qí wù,
gù chóu wǒ。
jǐu jū,
huò qiě jí rǔ。
jīn yè bàn,
fāng qī wǒ jué dǒu mǒu suǒ。
” sòng jiāng jūn xīn rán yuē : “ wú qí mǎ xié shǐ yǐ zhù zhàn。
” kè yuē : “ zhǐ !
zéi néng qiě zhòng,
wú yù hù rǔ,
zé bù kuài wú yì。
” sòng jiāng jūn gù zì fù,
qiě yù guān kè suǒ wèi,
lì qǐng kè。
kè bù dé yǐ,
yǔ xié xíng。
jiāng zhì dǒu chù,
sòng jiāng jūn dēng kōng bǎo shàng,
yuē : “ dàn guān zhī,
shèn fú shēng,
lìng zéi zhī yě。
”
shí jī míng yuè luò,
xīng guāng zhào kuàng yě,
bǎi bù jiàn rén。
kè chí xià,
chūi bì lì shù shēng。
qǐng zhī,
zéi èr shí yú qí sì miàn jí,
bù xíng fù gōng shǐ cóng zhě bǎi xǔ rén。
yī zéi tí dāo tū bēn kè,
kè dà hū hūi zhūi,
zéi yìng shēng luò mǎ,
mǎ shǒu liè。
zhòng zéi huán ér jìn,
kè fèn zhūi zuǒ yòu jí,
rén mǎ pū dì,
shā sān shí xǔ rén。
sòng jiāng jūn píng xī guān zhī,
gǔ lì yù duò。
hū wén kè dà hū yuē : “ wú qù yǐ。
” chén gǔn gǔn dōng xiàng chí qù。
hòu sùi bù fù zhì。
wèi xǐ lùn yuē : zǐ fáng dé lì shì,
zhūi qín huáng dì bó làng shā zhōng。
dà tiě zhūi qí rén yú ?
tiān shēng yì rén,
bì yǒu suǒ yòng zhī。
yú dú chén tóng fǔ 《 zhōng xīng yí chuán 》,
háo jùn 、 xiá liè 、 kúi qí zhī shì,
mǐn mǐn rán bù jiàn gōng míng yú shì zhě,
yòu hé duō yě !
qǐ tiān zhī shēng cái bù bì wèi rén yòng yú ?
yì yòng zhī zì yǒu shí yú ?
zǐ càn yù dà tiě zhūi wèi rén yín sùi,
shì qí mào dāng nián sān shí,
rán dà tiě zhūi jīn nián sì shí ěr。
zǐ càn yòu cháng jiàn qí xiě shì wù tiē zǐ,
shén gōng kǎi shū yě。