“秀气犹含雾露滋”这段文字出自哪里?

上一句:坚心自受冰霜积

“秀气犹含雾露滋”出自清代诗人汪中的诗句: 《讲院老树歌》

下一句:莫忘科头踞树下

jiǎng yuàn lǎo shù gē
bǎi nián lǎo shù hé rén zhí,
tè lì tóng tóng jīng shè cè。
jìn gēn lìu yuè fù qīu yīn,
dào dǐng qiān xún fú cùi sè。
lǎo guàn hào fēng kē shāo zhèn,
hēi yǐ bì yǔ gēn xiān shī。
shuāng pí sì liè xié lóng lín,
tiě gān gū chēng lù jiāo jí。
gāo kōng míng hé cāng tiān qì,
pán gù shēn zī hòu dì lì。
qǐ wèi shēng chéng shǔ bù cái,
gāo shān dà zé sì jūn xī。
dòng liáng yǒu yòng zhōng xiāng dài,
jīn fǔ rú xún gèng bù cí。
jiān xīn zì shòu bīng shuāng jī,
xìu qì yóu hán wù lù zī。
mò wàng kē tóu jù shù xià,
qīng fēng mǎn yuàn dú shū shí。

汪中

(1744—1794)江苏江都人,字容甫。幼孤贫,赖母授读。少长,游书肆,借阅经史百家书籍,过目成诵,遂为通人。乾隆四十二年拔贡生。以母老不赴朝考。文章以汉魏六朝为则,卓然为清代中叶大家。笃志经学,尤精《周官》、《左氏传》,兼治诸子。与同乡王念孙、刘台拱为友,服膺顾炎武,自许为私淑弟子。曾应湖广总督毕沅之聘,撰《黄鹤楼铭》等文,传诵一时。后至杭州文澜阁掌《四库全书》,旋卒。有《广陵通典》、《春秋后传》、《容甫先生遗诗》、《述学内外篇》。

Processed in 0.535480 Second , 221 querys.