"太白晱晱" 诗句出自清代诗人汪中《赵忠毅东方未明之砚歌为椒园先生作》
残月晖晖,太白晱晱。
鸡三号,更五点,此时拜疏击大奄。
事成策汝功,不则同汝贬。
赵公遗砚有此铭,清词壮志使人感。
维时委鬼当朝立,国犹有人君可格。
先帝藐孤托老臣,臣心不转如此石。
一击不中岂天意,万死投荒属臣职。
馀年幸及大奸除,离石封侯那可得。
淹留无命待生还,异代宝之空手泽。
我生好古思古人,先生所蓄移我情。
开箧出砚大如手,水岩子石端溪坑。
溪回水合土性润,炎风瘴雨凝其精。
壮士斲山绝山脉,以池作月眼作根。
天生异物必有用,天启忠臣亲手铭。
满堂相顾毛发动,偪人英爽如平生。
犹馀故物在人世,古泽幽姿终不敝。
曾见苦心忧国时,百四十年悲旧事。
中夜㫄皇须发白,虚堂恍惚神灵至。
裂眦迸血濡墨书,石眼淋漓泪犹渍。
先生有道臣节完,进礼退义古所难。
孝思不负閒居拙,正气曾诛既死奸。
六经手注不知老,此研应归贤主人。
翻思梦里金精下,怪石兼疑列星化。
江城天际斗牛明,夜夜寒芒正交射。
《赵忠毅东方未明之砚歌为椒园先生作》 拼音标注
zhào zhōng yì dōng fāng wèi míng zhī yàn gē wèi jiāo yuán xiān shēng zuò
cán yuè hūi hūi,
tài bái shǎn shǎn。
jī sān hào,
gèng wǔ diǎn,
cǐ shí bài shū jí dà yǎn。
shì chéng cè rǔ gōng,
bù zé tóng rǔ biǎn。
zhào gōng yí yàn yǒu cǐ míng,
qīng cí zhuàng zhì shǐ rén gǎn。
wéi shí wěi gǔi dāng zhāo lì,
guó yóu yǒu rén jūn kě gé。
xiān dì miǎo gū tuō lǎo chén,
chén xīn bù zhuǎn rú cǐ shí。
yī jí bù zhōng qǐ tiān yì,
wàn sǐ tóu huāng shǔ chén zhí。
yú nián xìng jí dà jiān chú,
lí shí fēng hóu nà kě dé。
yān líu wú mìng dài shēng huán,
yì dài bǎo zhī kōng shǒu zé。
wǒ shēng hǎo gǔ sī gǔ rén,
xiān shēng suǒ xù yí wǒ qíng。
kāi qiè chū yàn dà rú shǒu,
shǔi yán zǐ shí duān xī kēng。
xī húi shǔi hé tǔ xìng rùn,
yán fēng zhàng yǔ níng qí jīng。
zhuàng shì zhuó shān jué shān mài,
yǐ chí zuò yuè yǎn zuò gēn。
tiān shēng yì wù bì yǒu yòng,
tiān qǐ zhōng chén qīn shǒu míng。
mǎn táng xiāng gù máo fā dòng,
bī rén yīng shuǎng rú píng shēng。
yóu yú gù wù zài rén shì,
gǔ zé yōu zī zhōng bù bì。
céng jiàn kǔ xīn yōu guó shí,
bǎi sì shí nián bēi jìu shì。
zhōng yè páng huáng xū fā bái,
xū táng huǎng hū shén líng zhì。
liè zì bèng xiě rú mò shū,
shí yǎn lín lí lèi yóu zì。
xiān shēng yǒu dào chén jié wán,
jìn lǐ tùi yì gǔ suǒ nán。
xiào sī bù fù xián jū zhuó,
zhèng qì céng zhū jì sǐ jiān。
lìu jīng shǒu zhù bù zhī lǎo,
cǐ yán yìng gūi xián zhǔ rén。
fān sī mèng lǐ jīn jīng xià,
guài shí jiān yí liè xīng huà。
jiāng chéng tiān jì dǒu níu míng,
yè yè hán máng zhèng jiāo shè。
《赵忠毅东方未明之砚歌为椒园先生作》 作者简介
(1744—1794)江苏江都人,字容甫。幼孤贫,赖母授读。少长,游书肆,借阅经史百家书籍,过目成诵,遂为通人。乾隆四十二年拔贡生。以母老不赴朝考。文章以汉魏六朝为则,卓然为清代中叶大家。笃志经学,尤精《周官》、《左氏传》,兼治诸子。与同乡王念孙、刘台拱为友,服膺顾炎武,自许为私淑弟子。曾应湖广总督毕沅之聘,撰《黄鹤楼铭》等文,传诵一时。后至杭州文澜阁掌《四库全书》,旋卒。有《广陵通典》、《春秋后传》、《容甫先生遗诗》、《述学内外篇》。