"《四愁》平子兼多病" 诗句出自清代诗人汪曰桢《得上海李梯云书中述吾友南汇张啸山语感而有作》
dé shàng hǎi lǐ tī yún shū zhōng shù wú yǒu nán hùi zhāng xiào shān yǔ gǎn ér yǒu zuò
wèi xí zhī wéi mèi shì zī,
xián guān lěng shǔ qiě qī chí。
《 sì chóu 》 píng zǐ jiān duō bìng,
wǔ duǎn wén tōng qí zì zhī。
chǐ sù ǒu rán yí yǒu xùn,
cùn cháng hé gǎn zuò rén shī。
qīng yún guān gài duō rú xǔ,
chǐ jí shuāi wēng kǒng wèi yí。
(1813—1881)浙江乌程人,字刚木,号谢城,又号薪甫。咸丰二年举人。官会稽教谕。精史学,又长于算学、音韵学。与李善兰友善,常相通信讨论。有《历代长术辑要》、《四声切韵表补正》、《如积引蒙》、《玉鉴堂诗存》、《栎寄诗存》。