“昼笼晴”这段文字出自哪里?

上一句:柘黄独步

“昼笼晴”出自宋代诗人汪元量的诗句: 《汉宫春(春苑赏牡丹)》

下一句:锦幄张天

hàn gōng chūn ( chūn yuàn shǎng mǔ dān )
yù qì diāo lán。
jiàn wú gōng xī zǐ,
yī xiào yān rán。
wǔ kùn rén jiān bàn duǒ,
yàn fěn zhēng yán。
zhū lián jǐn juàn,
kàn rén jiān 、 jīn wū shén xiān。
gē dùi lǐ,
xiá jū niǎo nuó,
bǎi bān jiāo tài kān lián。
bié yǒu yī zhī xiān zhǒng,
gèng tóng shān bìng dì,
lái fèng jūn yán。
xīng shèn ruò jiào jiě yǔ,
qū pǔ yìng chuán。
zhè huáng dú bù,
zhòu lóng qíng,
jǐn wò zhāng tiān。
shì jiǎn chā,
jīn píng qiān duǒ,
zùi shí xì kàn chán juān。

汪元量

  汪元量(1241~1317年后)南宋末诗人、词人、宫廷琴师。字大有,号水云,亦自号水云子、楚狂、江南倦客,钱塘(今浙江杭州)人。琳第三子。度宗时以善琴供奉宫掖。恭宗德祐二年(1276)临安陷,随三宫入燕。尝谒文天祥于狱中。元世祖至元二十五年(1288)出家为道士,获南归,次年抵钱塘。后往来江西、湖北、四川等地,终老湖山。诗多纪国亡前后事,时人比之杜甫,有“诗史”之目,有《水云集》、《湖山类稿》。

Processed in 0.094912 Second , 221 querys.