"更落尽梨花" 诗句出自宋代诗人汪元量《莺啼序·重过金陵》
《莺啼序·重过金陵》 拼音标注
yīng tí xù · zhòng guò jīn líng
jīn líng gù dū zùi hǎo,
yǒu zhū lóu tiáo dì。
jiē juàn kè yòu cǐ píng gāo,
jiàn wài yǐ shǎo jiā zhì。
gèng luò jǐn lí huā,
fēi jǐn yáng huā,
chūn yě chéng qiáo cùi。
wèn qīng shān 、 sān guó yīng xióng,
lìu zhāo qí wěi ?
mài diàn kúi qīu,
huāng tái bài lěi,
lù shǐ xián kū qí。
zhèng cháo dǎ gū chéng,
jì mò xié yáng yǐng lǐ。
tīng lóu tóu 、 āi jiā yuàn jiǎo,
wèi bǎ jǐu 、 chóu xīn xiān zùi。
jiàn yè shēn 、 yuè mǎn qín huái,
yān lóng hán shǔi。
qī qī cǎn cǎn,
lěng lěng qīng qīng,
dēng huǒ dù tóu shì。
kǎi shāng nv̌ 、 bù zhī xīng fèi,
gé jiāng yóu chàng tíng huā,
yú yīn wěi wěi。
shāng xīn qiān gǔ,
lèi hén rú xǐ。
wū yī xiàng kǒu qīng wú lù,
rèn yī xī 、 wáng xiè jìu lín lǐ。
lín chūn jié qǐ,
kě lián hóng fěn chéng hūi,
xiāo suǒ bái yáng fēng qǐ。
yīn sī chóu xī,
tiě suǒ qiān xún,
mán chén jiāng dǐ。
hūi yǔ shàn,
zhàng xī chén,
biàn hǎo jiǎo jīn sī dì。
qīng tán dào dǐ chéng hé shì ?
húi shǒu xīn tíng,
fēng jǐng jīn rú cǐ。
chǔ qíu dùi qì hé shí yǐ,
tàn rén jiān jīn gǔ zhēn ér xì。
dōng fēng sùi sùi huán lái,
chūi rù zhōng shān,
jī zhòng cāng cùi。
《莺啼序·重过金陵》 作者简介
汪元量(1241~1317年后)南宋末诗人、词人、宫廷琴师。字大有,号水云,亦自号水云子、楚狂、江南倦客,钱塘(今浙江杭州)人。琳第三子。度宗时以善琴供奉宫掖。恭宗德祐二年(1276)临安陷,随三宫入燕。尝谒文天祥于狱中。元世祖至元二十五年(1288)出家为道士,获南归,次年抵钱塘。后往来江西、湖北、四川等地,终老湖山。诗多纪国亡前后事,时人比之杜甫,有“诗史”之目,有《水云集》、《湖山类稿》。