“手莫弹冯讙铗”这段文字出自哪里?

上一句:弃功名岂是痴呆?脚不登王粲楼

“手莫弹冯讙铗”出自元代诗人汪元亨的诗句: 《双调·沉醉东风·归田》

下一句:赋归来竹篱茅舍

shuāng diào · chén zùi dōng fēng · gūi tián
yuǎn chéng shì rén chóu wù ráng,
jìn cūn jū shǔi sè shān guāng。
xūn táo chéng yě sǒu qíng,
chǎn xuē qù shí guān yáng,
yǎn xí hùi mù gē qiáo chàng。
lǎo wǎ pén biān zùi jī cháng,
bù zhuàng rù tiān luō dì wǎng。
dá shí wù hū wèi jùn jié,
qì gōng míng qǐ shì chī dāi ?
jiǎo bù dēng wáng càn lóu,
shǒu mò dàn féng huān jiá,
fù gūi lái zhú lí máo shè。
gǔ jīn táo qián shì yī jué,
wèi wǔ dǒu yāo zhī juàn zhé。

汪元亨

  汪元亨(生卒不详),元代文学家。字协贞,号云林,别号临川佚老,饶州(今江西鄱阳)人元至正间出仕浙江省掾,后迁居常熟官至尚书。所作杂剧有三种,今皆不传。《录鬼簿续篇》说他有《归田录》一百篇行世,见重于人。现存小令恰一百首,中题名「警世」者二十首,题作《归田》者八十首。他生当元末明初乱世,从今存散曲内容看,多警世叹时之作,吟咏归田隐逸生活。在艺术上,其散曲风格豪放,语言质朴,善用排比,一气贯注:有些则潇洒典雅,情味浓郁,互文比喻,耐人寻味。

Processed in 0.119926 Second , 259 querys.