“蛾眉为黄土”这段文字出自哪里?

上一句:息国事何耻

“蛾眉为黄土”出自宋代诗人王应麟的诗句: 《唐开成年墓志石》

下一句:磨灭更谁纪

táng kāi chéng nián mù zhì shí
hóng méng zhào kāi pì,
biàn shàn jī chéng hǔi。
liáo liáo duàn zhú gē,
wǎ jí sù yáo sì。
zhōu fén diǎn yǐ zú,
jù rèn qīng wū zǐ。
gōng qín jì jìu yáo,
xíng shān chēng dōng lǐ。
gé yù shī zhī jiǎo,
fán yú guò yú chǐ。
yān zhī gōng jiā mù,
mò shì gūi yán shǔi。
tóng pán zì shí lìu,
míng zì cǐ yú shǐ。
yán líng yǒu kǒng zhuàn,
wū níng bàn cí zhǐ。
hàn zhuān yóu jiǎn pò,
shí zhāng qǐn huá mǐ。
wú kùi wéi yǒu dào,
mèi sú duō xū měi。
qī sōng tán shì liáng,
hé yǐ chéng bù gǔi。
zài bǐ xiān nán dǒng,
xí fú mìu zāng fǒu。
qǐ wù zhǒng zhōng rén,
sān bǎi nián bù sǐ。
fù míng fú chū kǔn,
gǔ wèi yǒu bēi lěi。
shì jiàn chūn qīu chū,
zhì qǐ diǎn wǔ shì。
zān hāo yǐn shì qī,
fāng kè chúi qiān sì。
yáng gāo tuō bù xǐu,
xí zhī wén zhōng lǐ。
huò fàn kúi qīu jìn,
xī guó shì hé chǐ。
é méi wèi huáng tǔ,
mó miè gèng shúi jì。
zǎi rú bǐ hé rén,
wéi yì zhī shì nv̌。
yì mín rú zhòng yì,
bīng xuě zhuó wán qǐ。
cǎi lì gǔ yín zhōu,
jiǎn qín zhōng mò chǐ。
shì wèn jī hé nián,
pǒ yǔ tóng rén sì。
sūi wēi huáng juàn cí,
yì zhí ér bù lǐ。
qīu yí chí yòu píng,
péng kē jīn chán shì。
jù lú hán jié hūi,
yú guāng hūi ní zǐ。
yuē dé cháo yóu chóu,
gūi yuē lái hóng bǐ。
wǒ xíng sōng bǎi xià,
shì róng zhāo jūn ěr。
lóng jié níu lì jiǎo,
wēng zhòng wò jīng qǐ。
lán ài jūn yī chén,
yù mín tóng yī hǔi。
gū zhú mèng pào rán,
lǐu xià lǒng shú shì。
piàn shí xìng yǒu chuán,
shī yǐ yí tóng shǐ 。

王应麟

  王应麟(1223—1296),南宋官员、经史学者。字伯厚,号深宁居士,又号厚斋。庆元府鄞县(今浙江省宁波市鄞州区)人。理宗淳祐元年进士,宝祐四年复中博学宏词科。历官太常寺主簿、通判台州,召为秘节监、权中书舍人,知徽州、礼部尚书兼给事中等职。其为人正直敢言,屡次冒犯权臣丁大全、贾似道而遭罢斥,后辞官回乡,专意著述二十年。为学宗朱熹,涉猎经史百家、天文地理,熟悉掌故制度,长于考证。一生著述颇富,计有二十余种、六百多卷,相传《三字经》为其所著。

Processed in 0.270231 Second , 195 querys.