"来趁沱江打鼍鼓" 诗句出自宋代诗人王洋《冬雨不止郑丈作诗次韵》
《冬雨不止郑丈作诗次韵》 拼音标注
dōng yǔ bù zhǐ zhèng zhàng zuò shī cì yùn
hǎi mén shān wài tiān chí yǔ,
lái chèn tuó jiāng dǎ tuó gǔ。
wàng fū tái shàng shī chóu hóng,
yù fǔ tán biān méi shā zhǔ。
diāo qíu gōng zǐ sī hán lv̌,
pèi yù míng luán bù chéng wǔ。
yīn qín jǔ jué zhù yún shī,
zhuàng shì duān xū qì xiāng xǔ。
guǒ rán qíng rì zhào yú liáng,
hóng yàn gāo fēi sù shuāng yǔ。
xī qīng zhàng rén shī yǎn gāo,
gāo yǒu yuān yún pū xú yǔ。
xīng lái nòng bǐ qǐ chūn fēng,
nuǎn rì táo huā jìng chū tǔ。
qiě tí hóng yào jì cháng shā,
bù yòng duǎn yī cóng měng hǔ 。
《冬雨不止郑丈作诗次韵》 作者简介
(1087—1154)宋楚州山阳人,字元渤。王资深子。徽宗宣和六年进士。高宗绍兴初诏试馆职,历秘书省正字、校书郎、守起居舍人,擢知制诰。十年以权发遣吉州换邵武军。洪皓使金归,人无敢过其居,洋独与往来,为人诬告与闻洪皓欺世飞语,以直徽猷阁出知饶州。寓居信州,有荷花水木之趣,因号王南池。善诗文,其诗极意镂刻,文章以温雅见长。有《东牟集》。