yè láng dōng gūi huáng qù fēi zì shuāng jǐng lái hùi yǐ xīn shī miào huà cì yùn sān jué jù zèng bié qí yī
cuàn zhú sān wēi shān jǐn tóu,
chū mén rù mén shúi yǔ yóu。
gūi lái pǒ fù jiàn cǐ kè,
xià bǐ lùn shī bù kěn xīu。
(1080—1172)宋吉州安福人,字民瞻,号卢溪。徽宗政和八年进士。为茶陵丞,有能政。高宗绍兴中,胡铨上疏乞斩秦桧等,谪新州,庭圭独以诗送行。绍兴十九年,坐讪谤编管辰州。桧死,许自便。孝宗即位,除国子监主簿。乾道中除直敷文阁。博学兼通,工诗,尤精于《易》。有《卢溪集》、《易解》、《沧海遗珠》等。