《浪淘沙·天末起凉风》 拼音标注
làng táo shā · tiān mò qǐ liáng fēng
tiān mò qǐ liáng fēng。
yún qì cōng cōng。
rú jīn hé chù yǒu yīng xióng。
cōng pèi yī hú xī shàng qù,
qīu shǔi chéng kōng。
jué bì sǒng yún zhōng,
dǎo guà qīng sōng。
zùi gē hàn diàn yǔ qín gōng。
rì xiàn shān xī líu bù zhù,
mù sòng fēi hóng 。
《浪淘沙·天末起凉风》 作者简介
汪莘(1155~1227)南宋诗人。字叔耕,号柳塘,休宁(今属安徽)人,布衣。隐居黄山,研究《周易》,旁及释、老。宋宁宗嘉定年间,他曾三次上书朝廷,陈述天变、人事、民穷、吏污等弊病,以及行师布阵的方法,没有得到答复。徐谊知建康时,想把他作为遁世隐士向朝廷荐举,但未能成功。晚年筑室柳溪,自号方壶居士,与朱熹友善。
作品有《方壶存稿》 9卷,有明汪璨等刻本;又有《方壶集》4卷,有清雍正九年(1731)刻本。