"春动黄冈" 诗句出自宋代诗人汪莘《满庭芳(寿金黄州)》
《满庭芳(寿金黄州)》 拼音标注
mǎn tíng fāng ( shòu jīn huáng zhōu )
yún mèng nán lái,
mín bō dōng hùi,
lóu qián tiān shǔi cāng máng。
huáng zhōu tài shǒu,
wàn lǐ zuò jīn tāng。
huái shàng yān chén chū liàn,
réng ān jí 、 gēng lǒng yú xiāng。
xū zhī dào,
lún jīn yǔ shàn,
bù dú shù zhōu láng。
shēng zhāo,
yáo xiǎng chù,
xuě xiāo chì bì,
chūn dòng huáng gāng。
yǒu xīn fān yáng lǐu,
xì mǒ sī huáng。
zhú wài yī zhī gèng hǎo,
yìng húi shǒu 、 qīng qiǎn chí táng。
kàn kàn yě,
tiān biān fèng zhào,
gūi shì zhě páo guāng。
《满庭芳(寿金黄州)》 作者简介
汪莘(1155~1227)南宋诗人。字叔耕,号柳塘,休宁(今属安徽)人,布衣。隐居黄山,研究《周易》,旁及释、老。宋宁宗嘉定年间,他曾三次上书朝廷,陈述天变、人事、民穷、吏污等弊病,以及行师布阵的方法,没有得到答复。徐谊知建康时,想把他作为遁世隐士向朝廷荐举,但未能成功。晚年筑室柳溪,自号方壶居士,与朱熹友善。
作品有《方壶存稿》 9卷,有明汪璨等刻本;又有《方壶集》4卷,有清雍正九年(1731)刻本。