“相逐落花飞”这段文字出自哪里?

上一句:多谢黄鹂旧友

“相逐落花飞”出自宋代诗人汪莘的诗句: 《八声甘州·惜馀春》

下一句:芳草连天远

bā shēng gān zhōu · xī yú chūn
xī yú chūn 、 jiá dié yǐn chūn lái,
dù juān qù chūn gūi。
suàn hé rú táo lǐ,
hún wú yán shuō,
kāi luò wàng jī。
duō xiè huáng lí jìu yǒu,
xiāng zhú luò huā fēi。
fāng cǎo lián tiān yuǎn,
chóu shā xié hūi。
shúi xiàng xī hú nán pàn,
wèn tíng tái zài fǒu,
huā mù yìng fēi。
kàn gū shān shān xià,
wéi shuō yǐn jūn lú。
xiǎng qián táng 、 chūn yóu yī jìu,
dào lí huā 、 hán shí ài zhōu chē。
xún cháng shì,
bù xū chóu chàng,
mù yǔ zhān yī 。

汪莘

  汪莘(1155~1227)南宋诗人。字叔耕,号柳塘,休宁(今属安徽)人,布衣。隐居黄山,研究《周易》,旁及释、老。宋宁宗嘉定年间,他曾三次上书朝廷,陈述天变、人事、民穷、吏污等弊病,以及行师布阵的方法,没有得到答复。徐谊知建康时,想把他作为遁世隐士向朝廷荐举,但未能成功。晚年筑室柳溪,自号方壶居士,与朱熹友善。

  作品有《方壶存稿》 9卷,有明汪璨等刻本;又有《方壶集》4卷,有清雍正九年(1731)刻本。

Processed in 0.115822 Second , 221 querys.