"照耀成飞观" 诗句出自宋代诗人汪莘《念奴娇(寄孟使君)》
《念奴娇(寄孟使君)》 拼音标注
niàn nú jiāo ( jì mèng shǐ jūn )
lóng shān gāo hùi,
yì dāng shí bīn zhǔ,
fēng líu yún sàn。
jīn rì zǐ yáng fēng dǐng shàng,
rén wàng jīng qí tiān bàn。
wàn dié hóng qú,
qiān céng huáng jú,
zhào yào chéng fēi guān。
xī fēng hào dàng,
bì tiān xié qù shuāng yàn。
yáo xiǎng jiàn bǐ lín lí,
lóng shé luò zhǐ,
miào jù gāo zhāng hàn。
lóng rì qīng xiá héng shù mǒ,
lv̀ shǔi jīn bō xiāng jiān。
mù jì xuān píng,
shén zhūi shī dào,
gūi jí yáo xīng hàn。
chéng zhōng wàn hù,
zhú guāng xiāng wù jiāo guàn。
《念奴娇(寄孟使君)》 作者简介
汪莘(1155~1227)南宋诗人。字叔耕,号柳塘,休宁(今属安徽)人,布衣。隐居黄山,研究《周易》,旁及释、老。宋宁宗嘉定年间,他曾三次上书朝廷,陈述天变、人事、民穷、吏污等弊病,以及行师布阵的方法,没有得到答复。徐谊知建康时,想把他作为遁世隐士向朝廷荐举,但未能成功。晚年筑室柳溪,自号方壶居士,与朱熹友善。
作品有《方壶存稿》 9卷,有明汪璨等刻本;又有《方壶集》4卷,有清雍正九年(1731)刻本。