"吾爱吾庐" 诗句出自宋代诗人汪莘《沁园春(自题方壶)》
《沁园春(自题方壶)》 拼音标注
qìn yuán chūn ( zì tí fāng hú )
chūn zhì shāng chūn,
qīu zhì bēi qīu,
shúi zài huá xū。
tàn zhé xiān cái qì,
fēi yáng bá hù,
yuān míng hé shì,
kāng kǎi xī xū。
zì wǒ shǎo nián,
rú jīn wǎn jìng,
xíng bàn rén jiān zhēn yǒu yú。
dū xīu wèn,
qiě yī shāng yī yǒng,
wú ài wú lú。
nán gāo jìng jiè hé rú。
shè míng yuè qīng fēng shúi yǔ jū。
wàng péng shān lù yǎo,
wàn zhū cùi kuài,
fāng hú mén yǎn,
sì miàn hóng qú。
zhōng yǒu jiā rén,
chuò rú gū shè,
yī zhù qīng xiāng mǎn tài xū。
chén huán wài,
bèi míng luán bào kè,
fēi hè chuán shū。
《沁园春(自题方壶)》 作者简介
汪莘(1155~1227)南宋诗人。字叔耕,号柳塘,休宁(今属安徽)人,布衣。隐居黄山,研究《周易》,旁及释、老。宋宁宗嘉定年间,他曾三次上书朝廷,陈述天变、人事、民穷、吏污等弊病,以及行师布阵的方法,没有得到答复。徐谊知建康时,想把他作为遁世隐士向朝廷荐举,但未能成功。晚年筑室柳溪,自号方壶居士,与朱熹友善。
作品有《方壶存稿》 9卷,有明汪璨等刻本;又有《方壶集》4卷,有清雍正九年(1731)刻本。