"唤望僮、访鹤寻猿" 诗句出自宋代诗人汪莘《行香子(雪后闲眺)》
《行香子(雪后闲眺)》 拼音标注
xíng xiāng zǐ ( xuě hòu xián tiào )
cè zhàng xī biān。
yǐ zhàng fēng qián。
wàng qióng lín 、 yù shù sēn rán。
shúi wàng cán xuě,
hé chù gū yān。
xiàng yī xī qiáo,
yī máo diàn,
yī yú chuán。
bié bān tiān dì,
xīn yáng shān chuān。
huàn wàng tóng 、 fǎng hè xún yuán。
shān shēn sì yuǎn,
yún lěng zhōng cán。
xǐ zhú jiān dēng,
méi jiān wū,
shí jiān quán。
《行香子(雪后闲眺)》 作者简介
汪莘(1155~1227)南宋诗人。字叔耕,号柳塘,休宁(今属安徽)人,布衣。隐居黄山,研究《周易》,旁及释、老。宋宁宗嘉定年间,他曾三次上书朝廷,陈述天变、人事、民穷、吏污等弊病,以及行师布阵的方法,没有得到答复。徐谊知建康时,想把他作为遁世隐士向朝廷荐举,但未能成功。晚年筑室柳溪,自号方壶居士,与朱熹友善。
作品有《方壶存稿》 9卷,有明汪璨等刻本;又有《方壶集》4卷,有清雍正九年(1731)刻本。