"独立看山自朝夕" 诗句出自清代诗人汪懋麟《寄栎园少司农兼送雪客归金陵》
读画高楼几千尺,楼阴下枕清溪碧。
面揖南朝无数山,四时云气生虚白。
先生卷帘楼上头,独立看山自朝夕。
平生好诗兼好画,尤爱图书与金石。
购买不惜倾家赀,尽是前人好手迹。
山川患难不肯离,始信先生有真癖。
早年事业多恢奇,许身管葛千人辟。
已树羊祜山头碑,再掌萧何府中籍。
岂意青蝇飞满眼,遂教白发垂过额。
匹马来看岱岳云,一官又返钟山宅。
风涛宦海理有之,何用呶呶骂门客。
有书可读诗可吟,万事徒劳挂胸膈。
人生甲子休浪过,如此朱颜亦堪惜。
世情翻覆原转环,况复长安事如弈。
我别先生江水头,相逢令子燕山陌。
执手问讯何所为,却道高怀胜畴昔。
雄夸酒赋老益神,傲兀林泉意多适。
侧耳令我发狂叫,自顾胡为苦偪窄。
此身一陷泥沟间,巢鷇何能奋毛翮。
君归道我语家尊,行路崎岖半蜂螫。
心有㦷气口直言,那怪腾轩遭贬斥。
不如且酌春江万斛水,高筑糟丘酿仙液。
好待吾徒醉百场,千秋万世名何益。
《寄栎园少司农兼送雪客归金陵》 拼音标注
jì lì yuán shǎo sī nóng jiān sòng xuě kè gūi jīn líng
dú huà gāo lóu jī qiān chǐ,
lóu yīn xià zhěn qīng xī bì。
miàn yī nán zhāo wú shù shān,
sì shí yún qì shēng xū bái。
xiān shēng juàn lián lóu shàng tóu,
dú lì kàn shān zì zhāo xī。
píng shēng hǎo shī jiān hǎo huà,
yóu ài tú shū yǔ jīn shí。
gòu mǎi bù xī qīng jiā zī,
jǐn shì qián rén hǎo shǒu jī。
shān chuān huàn nán bù kěn lí,
shǐ xìn xiān shēng yǒu zhēn pǐ。
zǎo nián shì yè duō hūi qí,
xǔ shēn guǎn gé qiān rén pì。
yǐ shù yáng hù shān tóu bēi,
zài zhǎng xiāo hé fǔ zhōng jí。
qǐ yì qīng yíng fēi mǎn yǎn,
sùi jiào bái fā chúi guò é。
pǐ mǎ lái kàn dài yuè yún,
yī guān yòu fǎn zhōng shān zhái。
fēng tāo huàn hǎi lǐ yǒu zhī,
hé yòng náo náo mà mén kè。
yǒu shū kě dú shī kě yín,
wàn shì tú láo guà xiōng gé。
rén shēng jiǎ zǐ xīu làng guò,
rú cǐ zhū yán yì kān xī。
shì qíng fān fù yuán zhuǎn huán,
kuàng fù cháng ān shì rú yì。
wǒ bié xiān shēng jiāng shǔi tóu,
xiāng féng lìng zǐ yàn shān mò。
zhí shǒu wèn xùn hé suǒ wèi,
què dào gāo huái shèng chóu xī。
xióng kuā jǐu fù lǎo yì shén,
ào wù lín quán yì duō shì。
cè ěr lìng wǒ fā kuáng jiào,
zì gù hú wèi kǔ bī zhǎi。
cǐ shēn yī xiàn ní gōu jiān,
cháo kòu hé néng fèn máo hé。
jūn gūi dào wǒ yǔ jiā zūn,
xíng lù qí qū bàn fēng shì。
xīn yǒu yǒng qì kǒu zhí yán,
nà guài téng xuān zāo biǎn chì。
bù rú qiě zhuó chūn jiāng wàn hú shǔi,
gāo zhú zāo qīu niàng xiān yè。
hǎo dài wú tú zùi bǎi cháng,
qiān qīu wàn shì míng hé yì。
《寄栎园少司农兼送雪客归金陵》 作者简介
汪懋麟[公元一六四o年至一六八八年]字季角,号蛟门,江苏江都人。生于明思宗崇祯十三年,卒于清圣祖康熙二十七年,年四十九岁。康熙六年(公元一六六七年)进士,授内阁中书。因徐乾学荐,以刑部主事入史馆充纂修官,与修明史,撰述最富。吏才尤通敏。旋罢归,杜门谢宾客,昼治经,夜读史,日事研究,锐意成一家言。方三年,遽得疾卒。懋麟与汪楫同里同有诗名,时称“二汪”。著有百尺梧桐阁集二十六卷,《清史列传》行于世。