"炊犹未" 诗句出自宋代诗人吴潜《满江红·一笑相携》
《满江红·一笑相携》 拼音标注
mǎn jiāng hóng · yī xiào xiāng xié
yī xiào xiāng xié,
qiě xīu guǎn 、 tù shēng wū zhùi。
nà gèng shì,
kě rén bīn kè,
wèi ráo cūi lǐ。
jīn pǒ luō zhōng líng lù yíng,
yù líng lóng pàn gē zhū zhùi。
wàng hú guāng 、 yī piàn jìn sháo guāng,
zhēn shuāng měi。
yún xù bì,
néng xiān xì。
yún cǎi jù,
néng nián nì。
liào chū shān gūi xìu,
děng xián jiān ěr。
bì zhǐ fēng líu rén qù hòu,
shí chuāng jǐng wù chūn shēn lǐ。
suàn hán dān 、 kè mèng jī liáng cán,
chūi yóu wèi 。
《满江红·一笑相携》 作者简介
吴潜(1195—1262) 字毅夫,号履斋,宣州宁国(今属安徽)人。宁宗嘉定十年(1217)举进士第一,授承事郎,迁江东安抚留守。理宗淳祐十一年(1251)为参知政事,拜右丞相兼枢密使,封崇国公。次年罢相,开庆元年(1259)元兵南侵攻鄂州,被任为左丞相,封庆国公,后改许国公。被贾似道等人排挤,罢相,谪建昌军,徙潮州、循州。与姜夔、吴文英等交往,但词风却更近于辛弃疾。其词多抒发济时忧国的抱负与报国无门的悲愤。格调沉郁,感慨特深。著有《履斋遗集》,词集有《履斋诗余》。