《和孙莘老将赴太平二首》 拼音标注
hé sūn shēn lǎo jiāng fù tài píng èr shǒu
xiān shēng sù zhì yǐ xíng shī,
dì zǐ hé fáng gǔ sè xī。
shí ruò yī zhōu fāng yǒu rèn,
mìng rú kǒng mèng kě wú gūi。
yào zhōng sì hǎi chéng chá qù,
gāo xiè xī shān shí sù fēi。
cǐ dào nán yán shēn wèi guǒ,
qiě dāng cóng shì gòng yī wéi 。
《和孙莘老将赴太平二首》 作者简介
王令(1032~1059)北宋诗人。初字钟美,后改字逢原。原籍元城(今河北大名)。 5岁丧父母,随其叔祖王乙居广陵(今江苏扬州)。长大后在天长、高邮等地以教学为生,有治国安民之志。王安石对其文章和为人皆甚推重。有《广陵先生文章》、《十七史蒙求》。