"侬自有归处" 诗句出自明代诗人王夫之《摸鱼儿 辛幼安伤春词悲凉动今古惜其蛾眉买赋之句未忘身世为次其韵以广之》
mō yú ér xīn yòu ān shāng chūn cí bēi liáng dòng jīn gǔ xī qí é méi mǎi fù zhī jù wèi wàng shēn shì wèi cì qí yùn yǐ guǎng zhī
zǒng yáo tā 、 xián chóu bù guǎn,
cái lái yòu huán cūi qù。
yōu yōu yī lái dōng líu shǔi,
zài dé luò huā wú shù。
rén cháng zhù。
què xiào yī 、 lái húi bēn zǒu tiān yá lù。
píng lán wú yǔ。
zhōng bù sì huáng yīng,
kǔ ài dōng fēng,
bǎi zhuàn yíng rén xù。
jīn gǔ shì,
mò dài yuàn shúi xiāng wù。
kě dàn yuè lái yún dù。
shāng chūn wèi yǐ shāng qīu fù,
zhòng qiàn yín jiāng hán sù。
qióng huā wǔ。
yòu zǎo jiàn 、 yù shān yáo jǐng tián huáng tǔ。
wú wèi zì kǔ。
dài rén sàn yuè xié,
rì cháng shān jìng,
nóng zì yǒu gūi chù。
王夫之(1619年10月7日-1692年2月18日),字而农,号姜斋、又号夕堂,湖广衡州府衡阳县(今湖南衡阳)人。他与顾炎武、黄宗羲并称明清之际三大思想家。其著有《周易外传》、《黄书》、《尚书引义》、《永历实录》、《春秋世论》、《噩梦》、《读通鉴论》、《宋论》等书。王夫之自幼跟随自己的父兄读书,青年时期王夫之积极参加反清起义,晚年王夫之隐居于石船山,著书立传,自署船山病叟、南岳遗民,学者遂称之为船山先生。