“四者难并”这段文字出自哪里?

上一句:赏心乐事

“四者难并”出自南北朝诗人谢灵运的诗句: 《拟魏太子邺中集诗 魏太子》

下一句:今昆弟友朋

nǐ wèi tài zǐ yè zhōng jí shī wèi tài zǐ
xiǎo xù jiàn ān mò,
yú shí zài yè gōng,
zhāo yóu xī yàn,
jīu huān yú zhī jí。
tiān xià liáng chén měi jǐng,
shǎng xīn lè shì,
sì zhě nán bìng。
jīn kūn dì yǒu péng,
èr sān zhū yàn,
gòng jǐn zhī yǐ。
gǔ lái cǐ yú,
shū jí wèi jiàn,
hé zhě ?
chǔ xiāng wáng shí yǒu sòng yù 、 táng jǐng,
liáng xiào wáng shí yǒu zōu 、 méi 、 yán 、 mǎ,
yóu zhě měi yǐ,
ér qí zhǔ bù wén ; hàn wǔ dì xú lè zhū cái,
bèi yìng dùi zhī néng,
ér xióng cāi duō jì,
qǐ huò wù yán zhī shì ?
bù wú fāng jiāng,
shù bì xián yú jīn rì ěr。
sùi yuè rú líu,
líng luò jiāng jǐn,
zhuàn wén huái rén,
gǎn wǎng zēng chuàng。
qí cí yuē : bǎi chuān fù jù hǎi,
zhòng xīng huán běi chén。
zhào zhuó làn xiāo hàn,
yáo yì qǐ cháng jīn。
tiān dì zhōng héng kùi,
jiā wáng zhěng shēng mín。
qū yǔ jì dí dàng,
qún yīng bì lái zhēn。
tiǎn cǐ qīn xián xìng,
yóu lái cháng huái rén。
kuàng zhí zhòng jūn zǐ,
qīng xīn lóng rì xīn。
lùn wù mǐ fú shuō,
xī lǐ shí fū chén。
luō lv̌ qǐ què cí ?
yǎo tiǎo jīu tiān rén。
chéng shāng mǎn jīn léi,
lián tà shè huá yīn。
jí xián dòng fēi tīng,
qīng gē fú liáng chén。
hé yán xiāng yù yì,
cǐ huān xìn kě zhēn 。

谢灵运

谢灵运(385年-433年),东晋陈郡阳夏(今河南太康)人,出生在会稽始宁(今浙江上虞),原为陈郡谢氏士族。东晋名将谢玄之孙,小名“客”,人称谢客。又以袭封康乐公,称谢康公、谢康乐。著名山水诗人,主要创作活动在刘宋时代,中国文学史上山水诗派的开创者。由谢灵运始,山水诗乃成中国文学史上的一大流派,最著名的是《山居赋》,也是见诸史册的第一位大旅行家。谢灵运还兼通史学,工于书法,翻译佛经,曾奉诏撰《晋书》。《隋书·经籍志》、《晋书》录有《谢灵运集》等14种。

Processed in 0.133255 Second , 221 querys.