"养素颐神" 诗句出自金朝诗人王丹桂《满庭芳 答人问,缘甚出家,如何修炼》
《满庭芳 答人问,缘甚出家,如何修炼》 拼音标注
mǎn tíng fāng dá rén wèn,yuán shén chū jiā,rú hé xīu liàn
xián xiě huāng cí,
mán chéng zhuó jù,
lvè jiāng guǎn jiàn pū chén。
tān mí shì mèng,
xū dù èr shí chūn。
hū wù qián tóu lù xiǎn,
tuō ēn ài 、 shú gǎn yīn xún。
tóu xuán jiào,
sōu qióng mì miào,
tǎn dàng lè tiān zhēn。
qīng pín。
huó jì hǎo,
huán chún fǎn pò,
yǎng sù yí shén。
xìng qīng fēng zuò bàn,
míng yuè wèi lín。
zhān dé xiāo yáo zì zài,
cóng wū tù 、 dōng chū xī qīng。
wàng yán chù,
xiē ér xiāo xī,
néng yǒu jī rén wén 。
《满庭芳 答人问,缘甚出家,如何修炼》 作者简介
王丹桂(生卒年不详),金代道士。字昌龄,号五峰白云子,利州(今四川广元市)人。师事金代道教宗师马钰(马丹阳),修习全真教义。隐于昆嵛山神清洞。工填词,笔调流畅清雅,有词集《草堂集》一卷,收其词一百四十馀首,皆宣扬早期全真教旨,与马钰同一格调,多赠寄答和之作,内容均是宣说早期全真教义,警诫世人觉悟人生梦幻,断恩爱,弃名利,以求达仙真之位。《全金元词》收其词六十二首。生平见其《草堂集》。