wú wén shàng rén xǔ líu qī wú mén bù guǒ sòng zhī huán shān fù dìng chūn qī
ruò wèi céng qī zhù,
sūi lí qǐ yuàn shēn。
dìng zhī gū sì yǔ,
nà rù xiàng shān xīn。
chuāng zhú sī qián yǐng,
jiāng hán niàn wǎn yīn。
chéng yán bù kě yǐ,
kuàng fù wàng chūn lín 。
明南直隶扬州人,字先民。弱冠善辞赋,性放荡不羁,从季父游京师,日醉市楼,挟妓走马。大将军麻贵阅兵,醇轻裘快马,驰突演武场,引弓破的,矢矢相连属,又舞双剑如飞。大将军欲用之。笑谓:“家本书生,聊用游戏耳。”后归扬州慈云庵为僧。有诗集,深情孤诣,秀句错出,澄怀观道,超然有得。