“苍茫万顷浮孱颜”这段文字出自哪里?

上一句:何处能兼山水美

“苍茫万顷浮孱颜”出自明代诗人王鏊的诗句: 《归自西洞庭阻风登鼋山绝顶》

下一句:惟有海上三神山

gūi zì xī dòng tíng zǔ fēng dēng yuán shān jué dǐng
qīn péng wǎn yī líu bù zhù,
nì fēng zhōu xiàng píng tān zhù。
tān tóu jì mò shúi yǔ yán,
qīng xié fēi zòng diān yá bù。
yuán tóu dài shān shān bù bēng,
dōng wàng dōng hǎi xī wú xīng。
qún fēng luō liè qī shí èr,
rú gǒng rú lì rú bēn téng。
wǒ xíng tiān xià yì duō yǐ,
suǒ zhì yǒu shān huò wú shǔi。
qí jiān yǒu shǔi què wú shān,
hé chù néng jiān shān shǔi měi。
cāng máng wàn qǐng fú chán yán,
wéi yǒu hǎi shàng sān shén shān。
yǎo rán kě wàng bù kě dào,
bù rú cǐ dì rì xī súi wǒ wǎng yǔ huán。
hú wèi shí nián cái yī dào,
fēng hū ěr zhī wú suǒ hǎo。

王鏊

  王鏊(1450—1524)明代名臣、文学家。字济之,号守溪,晚号拙叟,学者称震泽先生,汉族,吴县(今江苏苏州)人。十六岁时国子监诸生即传诵其文,成化十一年进士。授编修,弘治时历侍讲学士,充讲官,擢吏部右侍郎,正德初进户部尚书、文渊阁大学士。博学有识鉴,有《姑苏志》、《震泽集》、《震泽长语》。

Processed in 0.087458 Second , 221 querys.