"”杨愈怒骂曰:“老奴能受我打乎?打死勿怨!”叟笑曰:“垂死之年" 诗句出自清代诗人袁枚《卖蒜老叟》
南阳县有杨二相公者,精于拳勇。
能以两肩负两船而起,旗丁数百以篙刺之,篙所触处,寸寸折裂.以此名重一时,率其徒行教常州。
每至演武场传授枪棒,观者如堵。
忽一日,有卖蒜叟,龙钟伛偻,咳嗽不绝声,旁睨而揶揄之。
众大骇,走告杨。
杨大怒,招叟至前,以拳打砖墙,陷入尺许,傲之曰:“叟能如是乎?
”叟曰:“君能打墙,不能打人。
”杨愈怒骂曰:“老奴能受我打乎?
打死勿怨!
”叟笑曰:“垂死之年,能以一死成君之名,死亦何怨?
”乃广约众人,写立誓劵。
令杨养息三日,老人自缚于树,解衣露腹。
杨故取势于十步外,奋拳击之。
老人寂然无声。
但见杨双膝跪地,叩头曰:“晚生知罪了。
”拔其拳,已夹入老人腹中,坚不可出,哀求良久,老人鼓腹纵之,已跌出一石桥外矣。
老人徐徐负蒜而归,卒不肯告人姓氏。
《卖蒜老叟》 拼音标注
mài suàn lǎo sǒu
nán yáng xiàn yǒu yáng èr xiāng gōng zhě,
jīng yú quán yǒng。
néng yǐ liǎng jiān fù liǎng chuán ér qǐ,
qí dīng shù bǎi yǐ gāo cì zhī,
gāo suǒ hóng chù,
cùn cùn zhé liè . yǐ cǐ míng zhòng yī shí,
lv̀ qí tú xíng jiào cháng zhōu。
měi zhì yǎn wǔ cháng chuán shòu qiāng bàng,
guān zhě rú dǔ。
hū yī rì,
yǒu mài suàn sǒu,
lóng zhōng yǔ lv̌,
ké sòu bù jué shēng,
páng nì ér yé yú zhī。
zhòng dà hài,
zǒu gào yáng。
yáng dà nù,
zhāo sǒu zhì qián,
yǐ quán dǎ zhuān qiáng,
xiàn rù chǐ xǔ,
ào zhī yuē : “ sǒu néng rú shì hū ?
” sǒu yuē : “ jūn néng dǎ qiáng,
bù néng dǎ rén。
” yáng yù nù mà yuē : “ lǎo nú néng shòu wǒ dǎ hū ?
dǎ sǐ wù yuàn !
” sǒu xiào yuē : “ chúi sǐ zhī nián,
néng yǐ yī sǐ chéng jūn zhī míng,
sǐ yì hé yuàn ?
” nǎi guǎng yuē zhòng rén,
xiě lì shì juàn。
lìng yáng yǎng xī sān rì,
lǎo rén zì fú yú shù,
jiě yī lù fù。
yáng gù qǔ shì yú shí bù wài,
fèn quán jí zhī。
lǎo rén jì rán wú shēng。
dàn jiàn yáng shuāng xī gùi dì,
kòu tóu yuē : “ wǎn shēng zhī zùi le。
” bá qí quán,
yǐ jiā rù lǎo rén fù zhōng,
jiān bù kě chū,
āi qíu liáng jǐu,
lǎo rén gǔ fù zòng zhī,
yǐ diē chū yī shí qiáo wài yǐ。
lǎo rén xú xú fù suàn ér gūi,
zú bù kěn gào rén xìng shì。