"虽出入之余闲" 诗句出自清代诗人袁枚《秋兰赋》
秋林空兮百草逝,若有香兮林中至。
既萧曼以袭裾,复氤氲而绕鼻。
虽脉脉兮遥闻,觉熏熏然独异。
予心讶焉,是乃芳兰,开非其时,宁不知寒?
于焉步兰陔,循兰池,披条数萼,凝目寻之。
果然兰言,称某在斯。
业经半谢,尚挺全枝。
啼露眠以有待,喜采者之来迟。
苟不因风而枨触,虽幽人其犹未知。
于是舁之萧斋,置之明窗。
朝焉与对,夕焉与双。
虑其霜厚叶薄,党孤香瘦,风影外逼,寒心内疚。
乃复玉几安置,金屏掩覆。
虽出入之余闲,必褰帘而三嗅。
谁知朵止七花,开竟百日。
晚景后凋,含章贞吉。
露以冷而未晞,茎以劲而难折;瓣以敛而寿永,香以淡而味逸。
商飙为之损威,凉月为之增色。
留一穗之灵长,慰半生之萧瑟。
予不觉神心布覆,深情容与。
析佩表洁,浴汤孤处。
倚空谷以流思,静风琴而不语。
歌曰:秋雁回空,秋江停波。
兰独不然,芬芳弥多。
秋兮秋兮,将如兰何!
《秋兰赋》 拼音标注
qīu lán fù
qīu lín kōng xī bǎi cǎo shì,
ruò yǒu xiāng xī lín zhōng zhì。
jì xiāo màn yǐ xí jū,
fù yīn yūn ér rào bí。
sūi mài mài xī yáo wén,
jué xūn xūn rán dú yì。
yú xīn yà yān,
shì nǎi fāng lán,
kāi fēi qí shí,
níng bù zhī hán ?
yú yān bù lán gāi,
xún lán chí,
pī tiáo shù è,
níng mù xún zhī。
guǒ rán lán yán,
chēng mǒu zài sī。
yè jīng bàn xiè,
shàng tǐng quán zhī。
tí lù mián yǐ yǒu dài,
xǐ cǎi zhě zhī lái chí。
gǒu bù yīn fēng ér chéng hóng,
sūi yōu rén qí yóu wèi zhī。
yú shì yú zhī xiāo zhāi,
zhì zhī míng chuāng。
zhāo yān yǔ dùi,
xī yān yǔ shuāng。
lv̀ qí shuāng hòu yè bó,
dǎng gū xiāng shòu,
fēng yǐng wài bī,
hán xīn nèi jìu。
nǎi fù yù jī ān zhì,
jīn píng yǎn fù。
sūi chū rù zhī yú xián,
bì qiān lián ér sān xìu。
shúi zhī duǒ zhǐ qī huā,
kāi jìng bǎi rì。
wǎn jǐng hòu diāo,
hán zhāng zhēn jí。
lù yǐ lěng ér wèi xī,
jīng yǐ jìng ér nán zhé ; bàn yǐ liàn ér shòu yǒng,
xiāng yǐ dàn ér wèi yì。
shāng biāo wèi zhī sǔn wēi,
liáng yuè wèi zhī zēng sè。
líu yī sùi zhī líng cháng,
wèi bàn shēng zhī xiāo sè。
yú bù jué shén xīn bù fù,
shēn qíng róng yǔ。
xī pèi biǎo jié,
yù tāng gū chù。
yǐ kōng gǔ yǐ líu sī,
jìng fēng qín ér bù yǔ。
gē yuē : qīu yàn húi kōng,
qīu jiāng tíng bō。
lán dú bù rán,
fēn fāng mí duō。
qīu xī qīu xī,
jiāng rú lán hé !