“青蔬杂兰菊”这段文字出自哪里?

上一句:素盏溢芳温

“青蔬杂兰菊”出自明代诗人汤显祖的诗句: 《顾膳部宴归三十韵(时大水,饥)》

下一句:无事极脂膏

gù shàn bù yàn gūi sān shí yùn ( shí dà shǔi,jī )
nián shēn qíng yì yíng,
chūn lán qì fāng yù。
zhāi fáng cháng zì qīng,
dēng lín měi shāng dú。
tóng rén fēng yì shēng,
mìng wǒ chūn jǐu shú。
xīn yǔ dào wú rén,
yuè gē shān yǒu mù。
shén shè kǔ nán cháng,
wèi qī shěng xiāng sù。
shì wǎng cái zhāng jù,
qiě zuò yí jīn fú。
xíng qí guò gé wǔ,
diǎn jú cán huā lìu。
dòu jiān yī gǔ lǐ,
zuò cì súi nián lù。
sù zhǎn yì fāng wēn,
qīng shū zá lán jú。
wú shì jí zhī gāo,
fēng sī yìng míng shú。
xīn qīng xiào zé yǎ,
xīng qià tán yú mù。
líu lián qīng yè chén,
ǒu tàn chūn nián sù。
hé běi rén yóu líu,
jiāng nán zǐ chū yù。
xíng rén shēn lvè shí,
xiàn guān cū fù zhōu。
xìng huā chà yǒu pàn,
kǔ cǎo zhèng wú fú。
huáng xīng chūn bù sǐ,
qīng sùi niǎo yóu sù。
wēi lù xìng sān bǎo,
qīng zhāi xīu wǔ ròu。
xìu mài hòu huáng míng,
fáng zī chàng shén mù。
yī rù tóng xiàng yú,
zhū xiōng xū yǎng wū。
fán bǎi guān tiān yùn,
yǒu wàn yī wáng fú。
jiāng hú chū rào lìu,
shén zhōu fāng yùn dú。
jǔ bái dàn huān zhǎn,
cí shāng gǎn pín cù。
miè zhú bù chú yīn,
míng yuè yǐn shēn zhú。
fēng tíng yóu shù bēi,
lín làng jū mò zhú。
jīn tuò yè chén chén,
yù jiē qīng qiè qiè。
huán zhāi shēn sī yú,
yǐ jiàn duān jū fú。
fēng lù ǎi yán hé,
huá tóng àn xiāng fù。
àn zé qiě qīng shǒu,
chuò míng shū qīng mù。
cè kàn xīng wěi chí,
yuǎn tīng míng jī sù。
xiàng shǔ shǒu míng cí,
líng fēi fāng pěng zhù 。

汤显祖

  汤显祖(1550—1616),中国明代戏曲家、文学家。字义仍,号海若、若士、清远道人。汉族,江西临川人。公元1583年(万历十一年)中进士,任太常寺博士、礼部主事,因弹劾申时行,降为徐闻典史,后调任浙江遂昌知县,又因不附权贵而免官,未再出仕。曾从罗汝芳读书,又受李贽思想的影响。在戏曲创作方面,反对拟古和拘泥于格律。作有传奇《牡丹亭》、《邯郸记》、《南柯记》、《紫钗记》,合称《玉茗堂四梦》,以《牡丹亭》最著名。在戏曲史上,和关汉卿、王实甫齐名,在中国乃至世界文学史上都有着重要的地位。

Processed in 0.099148 Second , 221 querys.