"张芝自有凌云意" 诗句出自明代诗人唐时升《咏雁字二十四首(录九首)》
《咏雁字二十四首(录九首)》 拼音标注
yǒng yàn zì èr shí sì shǒu ( lù jǐu shǒu )
mò běi hú nán wàn lǐ tōng,
nián nián wèi kè rèn cháng fēng。
yǐn shí kě jì bēn quán shàng,
qī chù liáng shé rù cǎo zhōng。
kōng lǐ zuò shū jiē duō duō,
rì lái duō xiá bù cōng cōng。
zhāng zhī zì yǒu líng yún yì,
mò bǐ cáng zhēn lǎo tū wēng。
¤
《咏雁字二十四首(录九首)》 作者简介
唐时升(1551~1636)明代学者。字叔达,号灌园叟,南直隶苏州府嘉定(今属上海)人,受业归有光,年未三十,弃举子业,专意古学,工诗文,用词清浅,善画墨梅。家境贫寒,然好助人,人称好施与。与娄坚、李流芳、程嘉燧合称“嘉定四先生”,又与里人娄坚、程嘉燧并称“练川三老”。